Cựu tuyển thủ Phạm Văn Quyến: Xem gì ở V.League 2015?!
Nhưng theo tôi đó chỉ là những con số và không phản ánh điều gì. Tôi có thể kể ra một số trận đấu kết thúc với những tỷ số “khủng khiếp” như sau: B.Bình Dương thắng 6-1 trước Đồng Tháp, SHB.Đà Nẵng thắng ĐT.LA 7-3, HN.T&T thắng Đồng Tháp 7-0, rồi SHB.Đà Nẵng thắng 5-0 trước XSKT.Cần Thơ. Và tổng 2 lượt trận giữa HN.T&T và HA.GL, số bàn thắng ghi được lên tới con số 12 bàn. Đó là những trận đấu mà theo tôi biết và được nhìn thấy, chuyên môn chỉ là phụ.
Không có tính chất cạnh tranh, một đội cứ “đưa mặt cho người khác đánh”, còn đội được đánh cứ “đánh cho sướng tay”. Quá chênh lệch về đẳng cấp cũng không hẳn, bởi mùa này chỉ có duy nhất B.Bình Dương vượt trội, điểm quan trọng nằm ở “cái đầu”. Họ bị chi phối quá nhiều thứ, những tính toán phi chuyên môn đã khiến V.League 2015 bị đẩy đi theo hướng khác.
Nó khác hẳn với thời tôi được xem và thi đấu. Không cần biết đội đầu bảng hay cuối bảng, cứ Thể Công gặp Công An Hà Nội, rồi SLNA gặp HA.GL, SLNA gặp HN.T&T… đó là những trận đấu thực sự đáng để xem. Bởi đó là cuộc đối đấu đúng tính chất bóng đá, có truyến thống, niềm tự hào và nhiều yếu tố khác.
V.League 2015 có gì? Tôi không thấy sự máu lứa, tính sống còn của bóng đá được đề cao. Các CLB nhiều khi chẳng cần đá cũng thắng, thua trận này vì lý do abc nhưng nó lại là cầu nối cho những trận đấu khác. Đúng, bóng đá phải biết tính toán, để hướng tới mục tiêu. Nhưng tính toán phi chuyên môn thì ai xem, ai chơi nữa? Rất khó nếu muốn thay đổi điều này. Bởi trong bối cảnh “cả làng cùng thế”.
Đồng Nai có biết điều này không? Họ quá biết nhưng đành bất lực vì thực lực và… đen đủi. Thua trận đối đầu trực tiếp với HA.GL thì lỗi và sự yếu kém thuộc về thầy trò HLV Trần Bình Sự chứ không thể đổi lỗi cho cuộc chơi.
Là người từng sống trong môi trường đó, khi bạn tách ra và nhìn vào, tôi nghĩ các bạn sẽ có những góc nhìn và quan điểm như tôi. Ở đây cái quan trọng nhất, họ có dám nói ra hay không mà thôi. V.League 2015 thật sự không có gì đáng để xem, khi chất lượng của một giải đấu 15 năm chuyên nghiệp đáng để báo động đỏ…
PHẠM VĂN QUYẾN