HA.GL – ĐT.LA: Một vở kịch tồi
Trong cả hai hiệp đấu, dường như chỉ có mỗi HA.GL là chơi bóng khi được thoải mái điều khiển trận đấu theo cách của riêng mình. Bởi đội chủ nhà đã được các vị khách hào phóng biếu tặng những món quà theo kiểu “cho đi và không cần nhận lại”.
Mỗi khi có bóng các cầu thủ ĐT.LA không hề muốn đẩy nhanh tốc độ hoặc tìm đường vào khung thành đội nhà. Ở hướng ngược lại, HA.GL luôn tìm mọi cách để tiếp cận khung thành của ĐT.LA nhanh nhất có thể. Đặc biệt, đội nhà không vấp phải sự truy cản nào quá quyết liệt của đội khách. Không những thế, họ để cho các cầu thủ HA.GL dễ dàng cướp lại bóng ngay trong chân một cách rất đơn giản.
Công Phượng, Hoàng Thiên luôn có dư thời gian, không gian để xử lý bóng mà không mấy khi vấp phải sự truy cản quá quyết liệt từ hàng thủ của ĐT.LA. Một điều rất lạ, các hậu vệ Hoàng Lâm, Tấn Tài thay vì tỏ ra hối lỗi mỗi khi phá hụt bóng vào chân các cầu thủ HA.GL lại nở nụ cười dù phạm phải sai lầm. Thái độ mất bóng mà không bực mình, thậm chí là cay cú ấy của một số cầu thủ ĐT.LA trong trận đấu, nhất là sau mỗi tình huống hãm thành nguy hiểm của HA.GL là rất kỳ lạ (!).
Có lẽ, kết quả của trận đấu không phải là điều bận tâm với ĐT.LA. Bởi sau trận đấu chính các cầu thủ ĐT.LA là người chủ động sang bắt tay chúc mừng HA.GL. Một màn kịch nhạt, đã được hai đội diễn quá đạt với những “diễn viên tồi”.
TIỂU PHONG