“Dị nhân” sân phủi - Hoàng “bu”: Người thủ quân mẫu mực
Không chỉ có tầm ảnh hưởng lớn ở FC Mobifone, Hoàng “bu” còn từng là người đội trưởng, người anh lớn tại FC Techno, S&C Hà Nội, người truyền động lực, cảm hứng và giúp nhiều cầu thủ trưởng thành, sau này đều có tên tuổi trong giới phủi như Giang “dân”, Khánh “Hồng”, Hiệp “cóc”, Đức “SC”...
“Tây gọi là… sư phụ”
Đến giờ, khi nhắc tới trung vệ Bùi Đặng Huy Hoàng, hay còn được gọi với biệt danh Hoàng “bu”, thủ môn Linh “chân ngan” – em trai thủ môn Nam “chân vịt” vẫn nhớ như in một kỷ niệm khá hài hước.
Có lần, đội S&C Hà Nội đá với đội Bạch Dương trên sân của CLB Hòa Phát Hà Nội. Bên phía Bạch Dương có 3 cầu thủ ngoại cao to vạm vỡ, giao diện dữ dằn chỉ nhìn thôi là các hậu vệ bên phía S&C Hà Nội đã ngán ngẩm, không muốn va chạm mạnh, đặc biệt là khi không chiến. Trong một tình huống Bạch Dương treo bóng bổng vào vòng cấm, Linh “chân ngan” ra vào thiếu quyết đoán bị một “ông Tây” đánh đầu mở tỷ số, Hoàng “bu” ghé tai Linh “chân ngan” nói: “Mày không việc gì phải sợ, nhìn anh điều trị bọn nó đây”.
Dù chỉ cao 1m66, thấp hơn nhiều những cầu thủ châu Phi cao hơn 1m80 nhưng Hoàng luôn biết cách chọn thời điểm bật nhảy hợp lý để hóa giải các pha treo bóng bổng của đối phương. Trong một vài pha không chiến, không rõ bằng cách nào, Hoàng “bu” cứ bật nhảy đánh đầu là lại đẩy trái bóng ra ngoài biên rồi theo đà, trán của anh đập vào răng của các “ông Tây” khiến mấy ngoại binh này kêu oai oái. 1 tuần sau, khi hai đội tái đấu, Hoàng “bu” đang đi qua lối vào sân thì bất ngờ thấy 3 cầu thủ ngoại kia đứng chờ sẵn rồi đột nhiên chắp tay cúi đầu nói bằng tiếng Việt “chào sư phụ”. Hỏi ra mới biết, hóa ra mấy ngoại binh này vì quá nể phục tài chơi bóng bổng của một hậu vệ thấp bé nên mới “hành lễ” như vậy.
Lá cờ đầu
Hoàng “bu” sinh năm 1977, từng ăn tập chuyên nghiệp qua nhiều đội bóng từ Đường Sắt Việt Nam đến Thanh niên Hà Nội, Công An Hà Nội, LG.ACB Hà Nội. Anh được HLV Mai Đức Chung, Nghiêm Xuân Mạnh và cả bầu Kiên khen ngợi bởi chuyên môn tốt và sự chuyên nghiệp. Khi còn đá chuyên nghiệp, có trận Hoàng “bu” dù dính thẻ đỏ nhưng khi lên xe vẫn được bầu Kiên rút tiền ra thưởng nóng vì “tao thích pha bóng đấy của mày”.
Biệt danh của Hoàng “bu” có từ thời anh khoác áo CAHN, do các đồng đội Đức Thịnh, Minh Hiếu đặt. Cả đội tập tành, thi đấu dưới ánh nắng chói chang mùa hè, da dẻ ai cũng đen đúa nhưng Hoàng cứ trắng phây phây nên mọi người gọi anh là “thằng Bu-khai-lốp (người Nga)”, sau gọi ngắn gọn lại thành Hoàng “bu”.
Khi CAHN giải thể rồi sáp nhập với LG.ACB Hà Nội, Hoàng “bu” về làm việc cho Mobifone từ năm 2002 và trở thành lá cờ đầu, cùng chú Phước, chú Sỹ gây dựng lên phong trào bóng đá ở công ty này. Đã kinh qua chuyên nghiệp, lại quảng giao, có tư cách thủ lĩnh nên Hoàng “bu” kéo thêm được nhiều hảo thủ về và duy trì, phát triển Mobifone thành một thế lực của phủi trong nhiều năm. Hoàng từng cầm tổ Techno trong 4 năm và giúp những hảo thủ như Huy “cung”, Cường “cúc”, Khánh “Hồng”, Giang “dân” vào làm ở Mobifone. Sau này, Hoàng còn cầm một tổ khác rất mạnh là S&C trong khoảng 4-5 năm. Ở bất kì đội bóng nào, Hoàng luôn là một trung vệ, hậu vệ hàng đầu, chơi chắc chắn, thông minh, phá bóng có ý đồ, triển khai tấn công tốt và là một thủ lĩnh tinh thần trên sân. Tại giải ngành Xây dựng năm 2003, Hoàng “bu” hợp cùng Tuấn “lợn” thành cặp trung vệ cực hay của đội Tổng công ty Sông Đà giành chức vô địch. Trong trận chung kết gặp HUD, Hoàng “bu” đã khiến tiền đạo Dũng “Bảo Khánh” – một sát thủ thời đó phải im tiếng. Ngay cả những tiền đạo khét tiếng khác như Cường “Cu Lý”, Sáng “vịt” khi nhắc tới Hoàng “bu” cũng đều dành cho anh một sự tôn trọng nhất định.
Tú “oóc” trước khi về Mobifone nổi tiếng là một cầu thủ “chém đinh chặt sắt” và ngổ ngáo, cá tính rất mạnh nhưng với sự “điều trị” của Hoàng “bu” cũng “vừa hồng vừa chuyên”. Đến giờ này, Hiệp “cóc” vẫn chưa thể quên kỷ niệm thời “trẻ trâu” đá trên sân Thủy Lợi, ham xoạc bóng bị Hoàng “bu” giở tuyệt chiêu “giẫm mắt cá chân” nhảy lên hạ cánh xuống đạp cho đau nhớ đời. Sau này, những lứa đàn em như Hiệp “cóc”, Giang “dân” mới biết Hoàng “bu” có nhiều “tuyệt kĩ” khi cần mới dùng đến. Một trong những độc chiêu của Hoàng “bu” mà theo chính anh tiết lộ là “giẫm mắt cá chân” học từ HLV Nghiêm Xuân Mạnh. Còn về những kĩ năng chơi bóng bổng, anh học nhiều từ 2 “cao thủ” là HLV Mai Đức Chung và cựu danh thủ người Nam Định Nguyễn Văn Dũng.
Trong thời kì đỉnh cao của Mobifone, Hoàng “bu” là người có tiếng nói quan trọng nhất trong đội, khiến một tập thể hơn 20 người với nhiều tài năng, cá tính mạnh vẫn tìm được tiếng nói chung. Với Hoàng “bu” và những thế hệ từ Tuấn “bin”, Giang “dân”, Khánh “Hồng”, Hiệp “cóc”, Tuấn “ốc”… cho đến Tuấn “ếch”, Tú “oóc”, Linh “cười”, Đức “SC”, Quang “Lịch”…, Mobifone đã 6 lần vô địch, 4 lần giành chức Á quân tại giải ngành Bưu chính viễn thông. Ngoài ra là 1 chức vô địch giải Thành đoàn Hà Nội năm 2006, Á quân giải Doanh nghiệp trẻ năm 2006 và nhiều danh hiệu lớn nhỏ khác trên các mặt sân 5, sân 7…
“Người Mohican cuối cùng”
Sau 14 năm, kể từ ngày đầu tiên về với FC Mobifone, đến giờ này khi biết bao đồng đội đã ra đi thì Hoàng “bu” vẫn ở lại, trở thành một biểu tượng cho lòng trung thành, tận tụy. Ở Thăng Long Cup 2012, Hoàng cầm FC Mobifone với toàn “hàng văn phòng xịn” đã gây bất ngờ khi kết thúc vòng bảng với ngôi đầu dù nằm cùng Top Group, MV Corp. Ở trận thắng 1-0 Top Group, Hoàng “bu” đã bắt chết một Phương “Vertu” nhanh khoẻ khéo đang rất hay. Đến trận gặp MV Corp, Hoàng “bu” cùng những đồng đội “cổ cồn trắng”, tháo kính cận vào sân đã dẫn đội bóng xứ Nghệ 1-0 cho tới tận phút bù giờ mới bị gỡ hòa. Đến vòng knock-out đầu tiên gặp tổ Thăng Long của Hiệp “cóc”, Khánh “Hồng”, Giang “dân”, Mobifone thua ngược 1-2 khi bị ghi liên tiếp 2 bàn trong mấy cuối trận. Dù phải dừng bước nhưng Hoàng “bu” và tổ Mobifone khi đó vẫn nhận được rất nhiều lời khen ngợi của chính đối thủ.
Năm nay đã chạm ngưỡng 40 tuổi, Hoàng “bu” vẫn đá bóng hàng tuần vài trận như một thú vui, một thói quen lành mạnh sau những giờ làm việc tại Mobifone và chưa phải “đeo trống trước bụng”. Khi nói về bóng đá, về những đồng đội cũ, anh vẫn hào hứng, say mê như một kẻ si tình nói về người yêu.
Hoàng “bu” từng chơi chuyên nghiệp trong màu áo ĐSVN, Thanh Niên Hà Nội, CAHN, LG.ACB Hà Nội, từng lên tuyển futsal Việt Nam và đã có bằng HLV futsal do FIFA cấp năm 2008.
Tuấn “ếch”: "Đó là một người anh lớn, một người đội trưởng mẫu mực, và là một nỗi ác mộng đối với các tiền đạo trong đó có chính tôi”.
Đức “SC”: "Anh Hoàng là một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất đến tôi trong bóng đá, từ sân phủi đến sân futsal”.