Cầu thủ “kỳ dị” Roy McDonough: Vô đối về độ hoang dại
40 lít bia mỗi tuần
McDonough có thể không nổi tiếng như Chopper Harris, Billy Bremner hay Vinnie Jones nhưng ông chơi rắn thì chẳng ai bằng. Ông đã nhận tới 13 thẻ đỏ trong sự nghiệp chuyên nghiệp, một con số chỉ có cựu hậu vệ của Wigan và Leicester là Steve Walsh đuổi kịp, và tổng cộng là 22 thẻ đỏ như ông tiết lộ trong cuốn tự truyện ra mắt năm 2012 là Red Card Roy.
Mặc dù thế, chính tiêu đề của một cuốn sách khác mới nói lên được đầy đủ hình ảnh của người đàn ông sinh năm 1958: Sex, Booze and Early Baths: The Life of Britain’s Wildest-Ever Footballer (tạm dịch là Sex, Say xỉn và Đi tắm sớm: Cuộc đời của cầu thủ hoang dại nhất nước Anh). Nói thế bởi trong khi McDonough quá quen mặt với các trọng tài hay chuyện ông tán gái giỏi, chính tài uống bia của ông mới là điều khiến tất cả bất ngờ nhất.
Đỉnh cao trong các cuộc vui là McDonough có thể uống được 70 pint bia (1 pint tương đương 0,58 lít) một tuần, nghĩa là 40 lít và 13,9 pint vào đêm trước trận đấu, tương đương 8 lít. Trò biểu diễn hay nhất của ông trong các bữa tiệc là uống hết 1 pint trong vòng 7 giây khi trồng cây chuối.
Mặc dù vậy, đằng sau vẻ dữ dằn và say khướt, McDonough, như lời ông nói, “có tâm hồn nhạy cảm và cần một vòng tay ôm ấp”.
Đổ vỡ ở Birmingham
Sinh ra và lớn lên tại Solihull, Tây Midlands, McDonough có đủ những phẩm chất để trở thành một tiền đạo giỏi. Mặc dù thế, khi còn nhỏ, ông đã bị Aston Villa từ chối và ông quyết định gia nhập Birmingham sau đó. Năm 1977 và ở tuổi 18, ông ra mắt đội 1. Ông đá cặp cùng ngôi sao của đội tuyển Anh là Trevor Francis, người mà chỉ cách đó vài tháng ông vẫn còn phải đánh giày cho.
McDonough đã ghi bàn thắng đầu tiên ngay ở trận thứ hai, với một pha đánh đầu gỡ hòa tại Loftus Road trong ngày cuối cùng của mùa giải. Trên chuyến xe trở về Birmingham, lần đầu tiên ông biết thế nào là say.
“Mùa giải tới,” McDonough thề. “Tôi sẽ giữ được vị trí của mình và trở thành ngôi sao”. Thực tế, ông không bao giờ thi đấu ở First Division (tiền thân của Premier League) một lần nào nữa. Đó là mùa hè HLV vô địch World Cup 1966, Alf Ramsey, gia nhập ban lãnh đạo của Birmingham và giới thiệu tiền đạo U.21 Anh là Keith Bertschin. McDonough bị đẩy trở lại băng ghế dự bị. Tình hình sau đấy cũng không khá hơn cho ông dù Ramsey đã thừa nhận “anh ta là một cầu thủ giỏi”.
Cho đến lúc Jim Smith thay thế Ramsey và cho McDonough biết rằng, ông được tự do gặp gỡ các CLB khác, ông đã rất thất vọng.
Khi đó, đội bóng ở hạng 3 Walsall tưởng như không phải là nơi cho McDonough cứu vãn sự nghiệp đầy hứa hẹn của mình, ông lại muốn ở gần nhà và tin rằng, ông sẽ đứng dậy được. Quyết định này hóa ra là một quyết định khiến ông thấy mình quá dại dột bởi trong vòng một tuần, Francis và Bertschin chấn thương nặng nhưng đã quá muộn để ông trở lại Birmingham.
Walsall sau đấy rớt hạng và kỷ niệm đáng nhất của McDonough với họ là chiếc thẻ đỏ đầu tiên trong sự nghiệp cùng pha vào bóng triệt hạ huyền thoại của Liverpool lúc đó đang chơi cho Wrexham là Tommy Smith.
“Geoff Hurst là một thằng hề”
Sau khi đến Stamford Bridge vào tháng 9/1980, McDonough đã sẵn sàng đưa Chelsea lên First Division. Tuy vậy, ông đã nói sau lưng HLV mới của mình, một người cũng như Ramsey là người hùng của đội tuyển Anh tại World Cup 1966: “Chelsea giống như một gánh xiếc và Geoff Hurst là một thằng hề. Đó là HLV tệ nhất mà tôi từng thi đấu dưới quyền”.
Theo McDonough, Hurst không xem ông thi đấu trước khi Chelsea đưa ông về và cũng chẳng buồn xem ông đá đấm thế nào ở đội hình dự bị trong phần lớn thời gian của 18 tháng sau đó.
Nỗi buồn vì không được ra sân, bị Hurst bỏ quên và rồi nhớ nhà, tiền đạo 22 tuổi người Anh cảm thấy hoàn toàn bế tắc. “Chelsea đã làm tan vỡ trái tim tôi”, ông nói. “Nhìn lại, tôi ước mình có một chuyên gia tâm lý ở bên cạnh bởi vì tôi đã đánh mất sự tự trọng và niềm đam mê sân cỏ. Từ lúc đó, tôi uống nhiều hơn và tán tỉnh phụ nữ nhiều hơn…”.
Muốn chấm dứt cơn ác mộng Chelsea thật nhanh, McDonough gia nhập đội hạng 3 Colchester United vào năm 1981. Thế nhưng, phụ nữ và nhậu nhẹt giờ là ưu tiên hàng đầu của ông. Trong một bữa nhậu như thế cùng với một vài cầu thủ của Ipswich dưới thời Bobby Robson, trung vệ Terry Butcher buộc phải trần truồng chạy quanh quán bar với một bên mắt bịt kín vì không thể uống lại với McDonough.
Mặc dù vậy, bi kịch cũng đến ngay sau đó. Tiền đạo đá cặp với McDonough là David Lyons qua đời chỉ 3 ngày sau sinh nhật thứ 26 và vài giờ trước đấy, họ đã ngồi uống cùng nhau. McDonough mang áo số 9 của Lyons ở trận gặp Tranmere hai ngày sau và ăn mừng như điên dại khi ông ghi bàn ở giây thứ 45.
Sau khi rời Colchester và đến Southend, Exeter, Cambridge, McDonough không gắn bó với CLB nào trọn vẹn một mùa giải và hai trong số này đã phải xuống hạng. Chính ở Cambridge, một giai thoại về McDonough luôn được mọi người kể lại như sau: Sau bữa tiệc Giáng sinh, McDonough say đến nỗi không thể đút đồng xu vào khe mở rào chắn tự động, ông liền xuống xe và bò ra ngoài làm việc đó.
Chơi dữ nhưng nghiêm chỉnh
Về cuối sự nghiệp, McDonough có trở lại thi đấu cho Colchester một lần nữa và dẫn dắt CLB trước khi bị sa thải vào năm 1994. Điều thú vị là vợ ông chính là con gái chủ tịch Colchester và họ đã gắn bó với nhau trong 16 năm trước khi đường ai nấy đi.
Trong cuốn Red Card Roy, McDonough cho biết ông không thấy hối tiếc vì phải nhận thẻ đỏ quá nhiều và khẳng định rằng, chưa bao giờ ông có ý định làm chấn thương bất cứ ai.
Mạnh Hào
Sau một thời gian chuyển sang buôn bán xe hơi, McDonough đến Tây Ban Nha. Tại đây, ông có 3 năm điều hành trường đào tạo bóng đá của Charlton Athletic và giờ, ông sở hữu nhiều bất động sản La Manga resort.
Đỉnh cao trong các cuộc vui là McDonough có thể uống được 70 pint bia (1 pint tương đương 0,58 lít) một tuần, nghĩa là 40 lít trong một tuần và 13,9 pint vào đêm trước trận đấu, tương đương 8 lít. Trò biểu diễn hay nhất của ông trong các bữa tiệc là uống hết 1 pint trong vòng 7 giây khi trồng cây chuối.
“Nhìn lại, tôi ước mình có một chuyên gia tâm lý ở bên cạnh bởi vì tôi đã đánh mất sự tự trọng và niềm đam mê sân cỏ. Từ lúc đó, tôi uống nhiều hơn và tán tỉnh phụ nữ nhiều hơn…”.
Roy McDonough