Cafe 24h: Bệnh hình thức mãn tính
Nhiều bạn bè tôi thắc mắc, tại sao TP.HCM lại chọn Ánh Viên là Công dân tiêu biểu của thành phố? Ánh Viên sinh ra ở Cần Thơ, được đào tạo tại QK7, mắc mớ gì đến TP.HCM?
À có thể lại là chuyện “thấy người hay thì bắt tay nhận họ”. Trong khi đó, chính TP.HCM cũng đã từng có một VĐV tiềm năng là Phương Trâm nhưng bị hắt hủi tới mức chấp nhận giải nghệ.
Rõ ràng, việc “vơ” Ánh Viên vào thành tích của mình là một kiểu của bệnh hình thức, thích to đẹp, hoành tráng.
Nó lại khiến nhiều người nhớ lại câu chuyện nhiều tỉnh nghèo nhưng thích xây dựng tượng đài, quảng trường hoành tráng. Hay mới đây, ở một xã nông thôn mới tại Hậu Giang, cán bộ xã yêu cầu dân phải làm cổng rào bằng bê tông theo quy cách để đủ tiêu chuẩn nông thôn mới. Thế là xảy ra chuyện dở khóc - dở cười nhà thì lụp xụp nhưng cái cổng thì mới toanh.
Có người bình luận đây cũng là một dạng lừa dối tạo sự hào nhoáng giả tạo từ cán bộ cấp dưới lên đến... trở thành căn bệnh không có thuốc chữa?
Nó cũng là câu chuyện bóng đá, những cầu thủ như Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường, Hồng Duy… hay nói rộng ra là đội U.19 VN chủ yếu là sản phẩm của lò đào tạo HAGL Arsenal JMG. Thế nhưng khi U.19 VN thành công, VFF lập tức “nhận vơ” công lao là của mình và làm như chính nền bóng đá này là nơi sản sinh ra những cầu thủ tốt chứ không phải là một quy trình nghiêm ngặt, tốn kém.
BĐVN tính đến nay đã gần 15 năm chuyên nghiệp. Thế nhưng thử hỏi các CLB Việt Nam đã chuyên nghiệp đến đâu? Ít nhất so với chuẩn của AFC?
Cái hình thức rõ nhất, đó là việc các CLB chuyên nghiệp ở Việt Nam chưa thoát khỏi hình ảnh phải bám vào bầu sữa ngân sách hay cái túi cua những ông bầu. Ngưng ống thở là chết, khép chặt hầu bao là ngắc ngoải.
Thế nên chúng ta có vẻ kỳ vọng hơi sâu về một đội tuyển được sinh ra từ căn bệnh hình thức mãn tính từ xã hội tới bóng đá. Chính bởi sự ngưỡng mộ hình thức này, BĐVN vẫn mơ những giấc mơ con, loanh quanh mục tiêu SEA Games hay AFF.
Hóa ra ông Miura có lý khi nói rằng thà thua một đội mạnh còn hơn thắng một đội yếu. Việc thắng những đội yếu chỉ làm cho căn bệnh hình thức trở nên mãn tính với các kiểu “tự sướng” của người Việt.
Hôm qua, U.23 VN đá với Osaka. Nếu mắc bệnh hình thức, bạn sẽ muốn một trận thắng nhưng thực tế, những gì mà ông Miura cần, với những trận đấu tập thế này, có thể là những trận thua.