Bi kịch bóng đá Thái Lan: Hai đòn đau tại Rajamangala trước Việt Nam
Từ đội tuyển quốc gia đến U22, từ giấc mơ phục hận đến cơn khát danh hiệu kéo dài, tất cả gói gọn trong một bi kịch lặp lại.
Theo Bangkok Post, bóng đá Thái Lan đã trải qua một năm 2025 đầy cay đắng, nơi những ký ức đau đớn không chỉ trở lại mà còn lặp lại theo cùng một kịch bản nghiệt ngã. Cùng một sân vận động, cùng một đối thủ và thậm chí cùng một tỷ số, Việt Nam hai lần khiến Rajamangala trở thành nơi khởi đầu và kết thúc của nỗi buồn Thái Lan.
Tháng Giêng, đội tuyển quốc gia Thái Lan gục ngã trước Việt Nam trong trận lượt về chung kết Cúp AFF Mitsubishi Electric. Thất bại 2-3 ngay trên sân nhà khiến “Voi chiến” nhìn đối thủ nâng cúp với tổng tỷ số 5-3.
Mười một tháng sau, kịch bản ấy tái hiện gần như nguyên vẹn khi đội U22 Thái Lan cũng thua Việt Nam 2-3 ở trận chung kết SEA Games, ngay tại Rajamangala. Đó là lần đầu tiên sau hơn nửa thế kỷ, Thái Lan không thể giành HCV bóng đá nam SEA Games khi đóng vai chủ nhà.
Ở trận chung kết AFF, Thái Lan bước vào lượt về với hy vọng lật ngược thế cờ sau khi thua 1-2 ở lượt đi. Những ngôi sao như Chanathip Songkrasin hay thủ môn Patiwat Khammai được kỳ vọng sẽ dẫn dắt đội tuyển tới màn phục hận.
Benjamin Davis và Supachok Sarachat đã ghi bàn, thắp lại niềm tin cho khán giả nhà. Tuy nhiên, hàng thủ liên tiếp mắc sai lầm, đỉnh điểm là pha phản lưới của Pansa Hemviboon, giúp Việt Nam hoàn tất chiến thắng.
Biến động chưa dừng lại ở đó. Tháng 10, Liên đoàn bóng đá Thái Lan (FAT) gây sốc khi sa thải HLV Masatada Ishii vì “bất đồng không thể hòa giải” về triết lý quản lý. Quyết định do trưởng ban kỹ thuật Charnwit Polcheewin đưa ra vấp phải làn sóng chỉ trích dữ dội, nhất là khi Ishii vừa giúp Thái Lan thắng liên tiếp Đài Loan 2-0 và 6-1 ở vòng loại Asian Cup.
Dù thất bại 1-3 trước Turkmenistan khiến cục diện bảng đấu trở nên phức tạp, ít ai ngờ sự thay đổi trên băng ghế huấn luyện lại diễn ra chóng vánh đến vậy.
Dư luận trên mạng xã hội lập tức hướng mũi dùi về chủ tịch FAT Nualphan Lamsam. Chỉ trong vòng 24 giờ, HLV người Anh Anthony Hudson được bổ nhiệm. Trận ra mắt của ông là chiến thắng 4-0 trước Sri Lanka, nơi Jude Soonsup-Bell lập cú đúp.
Tuy nhiên, thử thách thực sự vẫn đang chờ phía trước khi Thái Lan phải đối đầu Turkmenistan vào tháng 3, trận đấu quyết định tấm vé dự Asian Cup 2027 tại Ả Rập Xê Út.
Ở cấp độ trẻ, U23 Thái Lan giành vé dự vòng chung kết AFC U23 Asian Cup sau khi đứng đầu bảng F. Nhưng tại SEA Games trên sân nhà, giấc mơ vàng lại tan vỡ. Thái Lan khởi đầu ấn tượng với các chiến thắng trước Timor Leste và Singapore, rồi vượt qua Malaysia ở bán kết nhờ cú đá phạt của Yotsakorn Burapha.
Trong trận chung kết, họ dẫn Việt Nam 2-0 nhờ các bàn của Yotsakorn và Seksak Ratree, nhưng sự sa sút thể lực khiến đội chủ nhà để thủng lưới ba bàn trong hiệp hai và hiệp phụ, chấp nhận thất bại 2-3 và kéo dài cơn khát HCV SEA Games lên tròn một thập kỷ.
Những nỗi buồn khác tiếp tục bủa vây thể thao Thái Lan. Đội tuyển nữ Chaba Kaew dừng bước ở bán kết SEA Games sau loạt luân lưu với Philippines, chỉ giành HCĐ. Futsal nam thua đậm Indonesia 1-6 ở trận quyết định dù chỉ cần hòa để giành HCV, còn futsal nữ cũng thất bại trên chấm phạt đền trước cùng đối thủ.
FAT từng đặt mục tiêu bốn HCV ở SEA Games, nhưng rốt cuộc chỉ thu về một HCB và hai HCĐ. Ngay cả King’s Cup tổ chức tại Kanchanaburi cũng không mang lại niềm vui khi Thái Lan thua Iraq 0-1 trong trận chung kết.
Một năm, hai trận thua 2-3 trước Việt Nam tại Rajamangala. Với bóng đá Thái Lan, đó không chỉ là những kết quả đơn lẻ, mà là biểu tượng cho một năm 2025 đầy bi kịch và những câu hỏi lớn về con đường phía trước.
