Cafe 24h: Thứ bóng đá xa lạ
Ở Pleiku chiều qua, tiền vệ Tuấn Anh ra mắt Yokohama trong ở trận đấu cầu thủ này chia tay HA.GL để lên đường sang Nhật thi đấu. Một trận đấu ý nghĩa, nhiều cung bậc cảm xúc nhất là khoảnh khắc hết trận Tuấn Anh rơm rớm nước mắt giơ tay chào khán giả rồi nhận được quá nhiều những cái vỗ vai, bắt tay động viên.
Có nhiều đọng lại sau một trận đấu tập, chẳng hạn khi trước giờ bóng lăn, BTC lên loa thông báo, kêu gọi khán giả cùng chung tay ủng hộ Cơm có thịt – Quỹ trò nghèo vùng cao, một chương trình rất ý nghĩa được phát động bởi nhà báo Trần Đăng Tuấn, với những hành động thiết thực và quá nhiều điều giá trị làm được thời gian qua làm trắc động lòng người.
Chỉ là hành động thể hiện sự đồng cảm, chung tay của BTC một giải đấu giao hữu, thế nhưng nó cho thấy sự ý nghĩa, dù đơn giản chỉ là những cái gật đầu, vỗ tay và đôi chút chia sẻ từ những người có mặt trên sân khi bóng đá được gắn với một chương trình thiện nguyện với mong muốn mang đến những điều tốt đẹp cho cuộc sống hàng ngày.
Đó là sự khác biệt, trong ngày mà ở sân Thanh Hoá cũng diễn ra trận Siêu Cúp QG 2015 nhưng cảm giác đọng lại sau một trận cầu mở màn mùa giải mới được xem đỉnh cao giữa 2 đội bóng hàng đầu Việt Nam là sự nhàn nhạt, trống rỗng. Không có khán giả, không có cảm xúc hay điểm nhấn gì để nhớ, nó xa lạ và đúng nghĩa là trận bóng giữa 2 đội để chọn người chiến thắng, nhận chiếc Cúp hay những khoản thưởng tiền tỷ.
Tranh cãi, phàn nàn về cái mặt sân xấu, thời tiết lạnh rồi thắng thua, chuyên môn hay những cái to tát đại loại như thế, liệu có ý nghĩa gì không khi bóng đá xa lạ với khán giả, với người xem?
B.Bình Dương với đội hình như là ĐTQG thu nhỏ, với những ngôi sao tiền tỷ hay HN.T&T, họ hoàn toàn có thể làm một điều gì đó ở một trận đấu như thế, bên cạnh ý nghĩa thắng thua đơn thuần. Thế nhưng rất tiếc, không ai làm gì cả, chỉ ra sân, thi đấu vì một danh hiệu cho mình.
Người ta đã không làm gì và thứ bóng đá với cảm giác xa lạ đó không hề giống với không khí ấm áp ở sân Thống Nhất, với giải đấu từ thiện do cựu trung phong Võ Thành Sơn khởi xướng khi về Việt Nam ăn Tết và mong muốn có những món quà nhỏ gửi tới những người bạn già khó khăn. Không giống với trận đấu tình nghĩa của các cô gái Vàng ngày nào với ĐT nữ Việt Nam chiều qua để rồi chung tay, có được 38 triệu ủng hộ cựu cầu thủ Nguyễn Thị Hiền đã mất.
Nó cũng không giống với “trận đấu điên rồ”, khi Tuấn Hưng và những người bạn đá phủi của mình lao ra sân giữa cơn mưa nặng hạt và giá rét kỷ lục của miền Bắc vì lời hứa với những em nhỏ mắc bệnh hiểm nghèo ở viện K. Và không giống hàng trăm, hàng ngàn trận đấu tất niên vẫn diễn ra ở khắp nơi dịp cuối năm này, khi các đội bóng, cầu thủ phong trào thể hiện tinh thần sẻ chia bằng những món quà nhỏ, những chiếc áo ấm.
Sự khác biệt và cảm giác xa lạ đó, bóng đá đâu có lỗi.