Café 24h: Trả lại những gì của mình
Truyền hình có một gameshow khá hay, ấy là chương trình “Vì bạn xứng đáng”. Đại để là khi hoàn thành cuộc chơi, toàn bộ số tiền nhận được sẽ do đích thân người chơi trao cho một nhân vật khác là người từng hoặc đang có những đóng góp cho xã hội nhưng không may mắn trong cuộc sống…
Nhân văn chính là ở chỗ, đó là sự chia sẻ cho những người xứng đáng, vì một lý do nào đó không có điều kiện tham gia cuộc chơi.
“Vì bạn xứng đáng”, câu nói tưởng chừng rất đơn giản và ai cũng nói được nhưng không phải ai cũng làm được.
Mấy ngày nay, người ta ồn ào về 2 câu chuyện “xứng đáng”. Đầu tiên là câu chuyện “chị ve chai” vô tình có được khoản tiền lên tới 5 triệu Yên Nhật. Cũng có người đến nhận là của mình nhưng họ đã không chứng minh được. Gần 1 tỷ đồng không phải là khoản tiền nhỏ nhưng nó như câu chuyện cổ tích và cho đến lúc này ai cũng tin chắc là người nhặt ve chai ấy xứng đáng, nhất là khi chính người nhận tiền cũng có ý định chia sẻ cho những người nghèo khó khác.
Câu chuyện thứ hai là về người tù Thanh Chấn với 10 năm trong nhà giam trước khi được xác định là tòa đã sai. 10 năm oan sai ấy, cuối cùng ông Chấn được đền bù 7,2 tỷ đồng. Có người nói từng ấy tiền là quá nhiều, thậm chí có bạn trẻ còn viết trên trang cá nhân: “còn…suất oan sai nào không thì mình xin đăng ký”. Đùa vậy thôi chứ ai chẳng biết “một ngày trong tù bằng cả ngàn năm ở ngoài”.
“Chị ve chai” hay ông Thanh Chấn không tham gia vào trò chơi “Vì bạn xứng đáng” nhưng rõ rằng họ xứng đáng với những gì nhận được.
Tôi cứ nghĩ mãi về câu chuyện “Vì bạn xứng đáng” khi nghĩ về đội U.23 của ông Miura. Cả chặng đường đã qua ở SEA Games, hình ảnh ấn tượng nhất, đẹp nhất không phải là những bàn thắng, không phải những pha ngã “quái” của Công Phượng hay những chiến thắng. Đọng lại là hình ảnh sau khi ghi bàn vào lưới U.23 Malaysia, các cầu thủ U.23 đã giơ lên cao chiếc áo số 13 – áo của Tấn Tài – cầu thủ bị chấn thương và sớm rời SEA Games.
Đó là hình ảnh về một tập thể đoàn kết, điều mà không phải lúc nào BĐVN cũng có. Có những thời điểm, tưởng chừng đội tuyển “lặng sóng” nhưng người trong cuộc mới hiểu nội tình.
Chúng ta đang đặt nhiều hy vọng vào một lứa U.23 không chỉ với những cái tên đơn lẻ như Hồng Quân, Công Phượng hay HLV Miura…
Người ta đã nhìn thấy một đội ngũ khát khao và cuộc đời không khiến ai phải chịu thiệt thòi quá nhiều, khi nỗ lực cố gắng hết sức.
Những gì mà U.23 đã nhận được, từ điểm số, vị trí cho tới tình cảm của NHM bây giờ, là vì họ xứng đáng. Và BĐVN, NHM Việt Nam xứng đáng có một đội tuyển như thế.
SONG AN