Jurgen Klopp và Lucas Moura so với thầy Park và Quang Hải thì cũng ... thường thôi!
Tuần qua, Cúp C1 Châu Âu đã chứng kiến 2 màn lội ngược dòng không tưởng do Liverpool và Tottenham tạo nên. Tại chính “thánh địa” Anfield của mình, Liverpool đã tiếp nối tinh thần Istanbul 2005 bằng trận thắng 4-0 trước “gã khổng lồ” Barcelona. Không hề kém cạnh, Tottenham chỉ cần hơn 45 phút đã hạ gục Ajax ngay trên đất Hà Lan.
Origi đóng góp 1 cú đúp, gồm 1 bàn mở tỷ số và 1 bàn ấn định chiến thắng. Thậm chí, Moura còn rực sáng hơn với 1 cú hat-trick. Tất nhiên sẽ là khập khiễng nếu so giải đấu danh giá bậc nhất Châu Âu với giải U23 Châu Á. Thế nhưng, nếu xét về mức độ ảnh hưởng và sự quan trọng của giải với Việt Nam, thì chiến tích của Quang Hải và các đồng đội là rất đáng ghi nhận.
Việt Nam từng có hành trình tiến bước vào trận chung U23 Châu Á vô cùng khó tin. Đối với kỳ vọng của NHM trước giải đấu, có thể nói, chiến tích này còn có phần thần kỳ hơn cả 2 đội bóng tại giải Ngoại hạng Anh. Bởi xin hãy nhớ, mục tiêu của U23 Việt Nam trước giải đấu đó là có được…1 điểm.
Thế mà, trong một bảng đấu có cả Hàn Quốc, Úc và Syria, U23 đã xuất sắc giành ngôi nhì bảng. Bắt đầu kể từ đây, Quang Hải và các đồng đội liên tục phải “lội ngược dòng”.
Thầy trò HLV Park Hang-seo dẫn trước Iraq nhưng lại để họ gỡ hòa rồi vươn lên, nhanh chóng Việt Nam lấy lại lợi thế nhờ Đức Chinh và Văn Đức, nhưng rồi vẫn phải trải qua loạt đá penalty cân não mới có thể chiến thắng.
Gặp Qatar với dàn hảo thủ chất lượng, Việt Nam liên tục rơi vào tình thế rượt đuổi. Và trong một ngày Quang Hải “lên đồng” không khác gì Lucas Moura, anh đã viết nên kỳ tích cho bóng đá Việt bằng 2 siêu phẩm. “Những chiến binh sao vàng” đã kéo đối thủ vào loạt đấu penalty để Bùi Tiến Dũng tiếp tục trổ tài, Việt Nam lần đầu vào chung kết một giải đấu cấp độ châu lục.
Thắng bán kết và tứ kết với tỷ số chính đều là các kết quả hòa, U23 có chút gì đó rất giống với Tottenham. Không có lợi thế, không được đánh giá cao, nhưng đến cuối cùng lại là người đi tiếp, bởi tinh thần và bởi sự tỏa sáng cá nhân.
Còn HLV Park Hang-seo, ông chẳng để mình thua Klopp ở “ngọn lửa nhiệt huyết”. Đã bao lần NHM được chứng kiến những màn ăn mừng phấn kích, những gào thét, chỉ đạo từ vị chiến lược gia này. Ông không chịu ngồi im, vị HLV này luôn muốn thể hiện cảm xúc của mình.
Và cứ thế, ông truyền ngọn lửa bất tận ấy cho học trò của mình. “Tiếp tục đi, đứng dậy chiến đấu, chúng ta không thể bỏ cuộc,…” là những lời chỉ đạo đã rất quen thuộc với các cầu thủ Việt Nam. Dưới thời Klopp, Liverpool chưa bao giờ thôi chiến đấu và may mắn thay, dưới thời Park Hang-seo Việt Nam cũng chưa bao giờ bạc nhược. ĐTVN đã từng thua nhưng chưa từng phải xấu hổ với màn trình diễn của mình.
Tinh thần không bỏ cuộc hay nhiệt huyết chiến đấu là điểm tương đồng rõ ràng nhất giữa chiến tích của Việt Nam 2 năm qua và thành công đến thời điểm hiện tại của 2 CLB nước Anh. Có là đây là bí quyết của thành công.