HLV Lê Thụy Hải: Một cá tính gai góc, một sự nghiệp lẫy lừng đã rời xa cõi tạm!
Ông, được gọi với biệt danh là Jose Mourinho của bóng đá Việt Nam, được giới quần đùi áo số tôn trọng, ngưỡng mộ bởi cá tính quá đỗi khác biệt; thậm chí là dị biệt trong làng bóng đá Việt Nam. Ông sống với đam mê, với sự tận hiến cho bóng đá và có thể nói chuyện không hề mệt cả ngày về bóng đá.
Người đàn ông đó, có thể “bật” lại mọi người dù ở cương vị nào, miễn sao, ông cho mình là đúng, quan điểm ông đưa ra là đúng và hợp với thời điểm. Cũng chính vì cá tính mạnh đó, ông Hải vừa được nể phục nhưng đâu đó vẫn có những người không ưa. Tuy nhiên, ông vốn là người có sự sâu sắc, cống hiến hết mình cho bóng đá Việt Nam.
Cái tên Lê Thụy Hải nổi danh khi còn khoác áo Tổng cụ Đường sắc. Ông cùng đồng đội tham dự trận đấu để đời vào năm 1976 khi lần đầu tiên, hai đội hai miền Nam - Bắc chạm trán nhau sau khi đất nước giành độc lập. Ở trận đấu tại Sài Gòn năm đó, ông chính là tác giả bàn thắng đáng nhớ, để rồi cùng với Mai Đức Chung, ông Hải góp công vào chiến thắng 2-0 của đội Tổng cục Đường sắt trước đội Cảng Sài Gòn.
Sự nghiệp của ông lừng lẫy và đầy gam màu gai góc khi ông làm việc trên cương vị HLV trưởng. Ông là HLV nội hiếm hoi thành công trong lịch sử bóng đá nước nhà. Ông từng dẫn dắt các CLB Thể Công, Thanh Hóa, Ninh Bình, Hải Phòng, Đà Nẵng... Đặc biệt, thành công với ông Hải vang dội khi dẫn dắt Bình Dương, giành ba chức vô địch V.League 2007, 2008, 2014. Ở một tập thể đầy rẫy ngôi sao, ông Hải chính là ngôi sao lớn nhất. Ông đã “trị” tất cả cá tính mạnh đó để tạo nên sức mạnh đội bóng.
Cá tính mạnh được ông thể hiện khi luôn là người có chính kiến. Ông sẵn sàng “chỉnh” các ông bầu có suy nghĩ lấn át chuyên môn, một tay làm tất cả khi đổ tiền vào bóng đá. Câu nói bất hủ khi còn làm HLV trưởng ở một đội bóng tại Hà Nội vẫn còn văng vẳng. “Nếu ông thuê tôi mà cứ muốn làm HLV thay tôi, đòi đưa cầu thủ này đá, cất cầu thủ kia đi, không tôn trọng phần chuyên môn của tôi thì ông ngồi vào làm HLV, tôi nghỉ ngay. Nhà tôi ở Hà Đông, cách Hà Nội vài chục phút đi xe, tôi về liền…”.
Ông luôn mang đến sự thi vị cho bóng đá nước nhà bằng những phân tích chuyên môn sâu sắc, có tính phản biện. Cầu thủ nể ông, phục ông vì cá tính đó. Ông vốn là người chính trực và cá tính đó đã lấn át được tất cả những cá tính khác để tạo nên một sức mạnh tập thể. Thành công đến với ông như là lẽ tất yếu.
Thế nhưng, quy luật của tạo hóa không trừ một ai. Căn bệnh ung thư tuyến tụy quái ác khiến HLV Lê Thụy Hải không thể tiếp tục với nghiệp cầm quân. Năm năm qua, ông phải chiến đấu với nó. Trong phần lớn thời gian đó, ông vẫn luôn dõi theo từng “nhất cử nhất động” của bóng đá nước nhà và có những đóng góp quý giá.
Cuối cùng, những đớn đau của bệnh tật, những nỗi niềm với trái bóng tròn với Lê Thụy Hải chỉ còn là hoài niệm. Ông đã rời xa cõi tạm ở tuổi 76 với một sự nghiệp lẫy lừng, với một con người đầy trách nhiệm, cá tính. Bóng đá Việt Nam sẽ mãi nhớ về ông, một vị HLV giỏi về chuyên môn, vững về ý chí và gai góc về cá tính!
HLV Lê Thụy Hải (sinh năm 1946)
Sự nghiệp cầu thủ:
1966-1980: Tổng cục Đường sắt
Sự nghiệp HLV:
1995: Tổng cục Đường sắt (trợ lý)
1996: Quảng Ngãi
1997-1998: Bình Dương
1998: Hùng Vương An Giang
1999-2000: Nữ Than Quảng Ninh
2000: Bình Dương
2001-2003: Thanh Hóa
2004: Hà Nội ACB
2005: SHB Đà Nẵng
2006-2008: Becamex Bình Dương
2009: Thể Công
2010: Vissai Ninh Bình
2010-2011: Thanh Hóa
2011: Becamex Bình Dương
2012: Hải Phòng
2013-2015: Becamex Bình Dương (GĐKT)
2016: FLC Thanh Hóa (GĐKT)
Thành tích khi làm HLV:
Vô địch V.League 2007, 2008, 2014 cùng Bình Dương
Á quân V.League 2005 (SHB Đà Nẵng), 2006 (Bình Dương)