Võ sĩ Đạt Nguyễn phân tích sự khác biệt giữa quyền Anh đeo găng và quyền Anh tay trần
Boxing tay trần chính là phiên bản nguyên thủy nhất của Boxing. Boxing tay trần tồn tại từ năm 1681 tại nước Anh và là loại hình thi đấu võ thuật chính của Anh cho tới năm 1867, năm mà bộ luật Marquess of Queensberry được giới thiệu.
Đây là bộ luật được xem là nền tảng cho Boxing hiện đại vì sự tồn tại của điều luật bắt các võ sĩ phải đeo găng để bảo vệ bàn tay. Nhờ vào sự thay đổi trong luật lệ, quyền Anh đã trở nên nổi tiếng hơn và được công nhận là môn thể thao Olympic vào đầu thể kỉ 20.
Trong khi đó, quyền Anh không găng đã trở thành môn thi đấu ngầm và là cần câu cơm của những tay đấm vì nhiều lí do khác nhau mà không thể thi đấu chuyên nghiệp hoặc nghiệp dư.
Quyền Anh không găng chính là phiên bản khai sơ nhất của quyền Anh ngày nay.
Quyền Anh không găng đã gần như bị lãng quên bởi công chúng cho tới khi liên đoàn Bare Knuckle Fighting Championship (BKFC) được thành lập vào năm 2018, đây là liên đoàn duy nhất hợp pháp hóa các trận đấu không găng kể từ năm 1889.
Chia sẻ về quá trình luyện tập chuẩn bị cho trận đấu không găng, Đạt Nguyễn cho biết.
“Tôi nhận thức được sự khác biệt giữa chiến đấu với găng tay đấm bốc và không có găng tay đấm bốc.” Đạt Nguyễn cho biết. “Găng tay đấm bốc được phát minh vào đầu những năm 1900 để bảo vệ tay Boxer. Võ sĩ phải rất thận trọng vì có thể dễ dàng bị gãy tay nếu không chọn đúng găng. Không có găng tay, các đòn đấm sẽ nhanh hơn và khó chặn hơn nên tôi phải luyện tập tỉ mỉ để tung đòn chính xác. Lực của một võ sĩ thực thụ tạo ra có thể dễ dàng làm gãy xương bàn tay.”
Khi thi đấu Boxing tay trần, cả hai võ sĩ đều phải thi đấu rất thận trọng vì bởi, một pha đòn lỗi có thể gây ảnh hưởng đến cả hai võ sĩ tham gia. Ngoài ra Đạt Nguyễn cũng chỉ ra rằng, các kỹ thuật đỡ đòn của Boxing truyền thống cũng phải có nhiều sự thay đổi bởi boxing tay trần đã mất đi một vũ khí phòng thủ hiệu quả - đôi găng tay. Bên cạnh đó, tính chiến thuật của Quyền Anh tay trần cũng đơn giản hơn vì số lượng hiệp đấu ngắn hơn, nhưng lại đòi hỏi về khả năng phản xạ, phản ứng cũng như đòi hỏi về sức mạnh bùng nổ nhiều hơn.
Như vậy có thể thấy rằng, với quyền Anh không găng, dù cách thi đấu có phần giống với quyền Anh đeo găng, các võ sĩ sẽ phải thận trọng với từng đòn đấm hơn để bảo vệ bàn tay.