Brazil không chỉ có samba, sex và bóng đá
(Thethao24.tv) – Cái giàu và cái nghèo sẽ đối diện với người Brazil trong vòng một tháng tới, thậm chí mức độ căng thẳng và quyết liệt của nó còn cao hơn những trận đấu bóng đá.
Chỉ mới 22 tuổi, cầu thủ được biết đến dưới cái tên Neymar không chỉ là “bộ mặt của bóng đá Brazil”. Bởi khi Neynar nổi tiếng, Brazil cũng chuẩn bị tổ chức kỳ World Cup đầu tiên trong 64 năm. Sự kiện này được chính phủ xem như là cơ hội hiếm hoi quảng bá hình ảnh đất nước ra toàn thế giới. Dù sao thì Brazil và bóng đá luôn song hành. Người ta biết đến Brazil không chỉ vì những điệu nhảy samba mà còn vì bóng đá, vì những ngôi sao sân cỏ từ Pele đến Neymar…
Và qua bóng đá cùng các ngôi sao của mình, chính phủ Brazil muốn tạo nên hình ảnh về một đất nước không có phân biệt chủng tộc, nghèo đói, mâu thuẫn chính trị. Chẳng phải là ở bên ngoài, đội tuyển quốc gia Brazil mang những biểu tượng riêng biệt đủ để khiến tất cả biết rõ đâu là Brazil với phần còn lại của thế giới: samba, bóng đá và sex.
Có điều, World Cup năm nay diễn ra ở Brazil. Và Brazil tổ chức World Cup trong thời điểm các cuộc biểu tình kéo dài và lan rộng từ mùa hè năm ngoái. Chính vì thế mà những cuộc biểu tình quy mô lớn tại nhiều thành phố của nước này trước thời điểm World Cup 2014 diễn ra đã biến sự kiện bóng đá lớn nhất trong 4 năm qua trở thành một vấn đề mang tính chính trị. Brazil hiện tại không còn là đất nước đam mê bóng đá nữa, thay vào đó, cảm giác của người dân là giận dữ, chua xót, khi họ biết được rằng, nhiều tỷ USD đã đổ vào các công trình sân vận động mà không phải là y tế hay giáo dục.
Không có những CĐV nhiệt tình, không có những CĐV đánh trống, không có những vũ công samba, bao trùm Brazil giờ là nỗi buồn World Cup. Cho đến sát ngày khai mạc, khắp các thành phố vẫn diễn ra các cuộc biểu tình phản đối World Cup, vì chính phủ đã không quan tâm đến giáo dục và y tế. Giáo viên, nhân viên lái xe buýt và thậm chí cả lực lượng cảnh sát, tất cả đều đe dọa đình công.
Kỳ vọng World Cup sẽ giống như cú hích cho kinh tế tăng trưởng và cơ sở hạ tầng phát triển vì thế gần như tan biến hoàn toàn. Sự nhiệt tình của cả quốc gia bốc hơi, cũng như không còn sự hưng phấn từng bao trùm Brazil vào năm 2007 khi họ giành quyền đăng cai World Cup 2014.
Năm đó, khoảng 80% số dân ủng hộ việc Brazil tổ chứ World Cup, theo như cuộc thăm dò mà tờ Folha de Sao Paulo tiến hành. Cho đến cách đây 1 năm, khi Confederations Cup diễn ra trong tháng 7, tỷ lệ người ủng hộ giảm xuống còn 65% và tới sát ngày khai mạc World Cup, con số hiện tại chỉ có 48%.
Dễ thấy rằng, chiến thắng trên đường phố với họ vào lúc này quan trọng hơn việc giành World Cup. Chiến thắng sẽ cho cả thế giới thấy rằng, đang có hàng triệu người Brazil không phải sống vì samba, sex và điều kỳ diệu của bóng đá.
Nghĩ cho cùng, các cuộc biểu tình phản đối World Cup ở Brazil đã mở đầu cho một kỷ nguyên mới, rằng khi thể thao được đem ra làm trò chơi kinh tế và chính trị, nó sẽ mất dần sự ủng hộ của người dân mà người dân là các CĐV.
Mạnh Hào