Quách Thị Lan: “Đến nằm mơ tôi cũng không dám…”
(thethao24.tv) – Bản thân Lan vui mừng đến mức không nói nên lời còn ông thầy Nguyễn Trọng Hổ phải thốt lên “không thể tin nổi” về chiến tích giành tấm HCB nội dung của học trò. Ở ngay kỳ ASIAD đầu tiên, cô gái người dân tộc Mường 19 tuổi đã vượt qua hàng loạt hảo thủ để về nhì đường chạy 400m, với khoảng cách vô cùng sít sao sau đối thủ người Barain nhập tịch từ Nigeria.
>>>Asiad 17 sau ngày 28/09: Quách Thị Lan giành HCB, đoàn TTVN tụt hạng
>>>Cập nhật Asiad 17 ngày 28/09: Vũ Thị Hương thất bại ở nội dung 100m
>>>Video: U23 Hàn Quốc 1-0 U23 Nhật Bản(Tứ Kết bóng đá nam Asiad 17)
– Thể Thao 24h: Trước khi bước vào cuộc đấu, Lan có tin mình có thể giành huy chương, lại là một chiếc màu bạc không?
– Quách Thị Lan: Nói thật tôi không dám tin, thậm chí ngay HCĐ cũng không. Đây mới là lần đầu tiên tôi dự tranh một đấu trường khắc nghiệt như ASIAD, lại phải chạm trán toàn đối thủ sừng sỏ. Tôi chỉ xác định cố gắng chạy hết sức, và thực sự đã nhập cuộc với tâm lý căng thẳng và một chút e sợ. Phải đến 200m sau tôi mới thực sự phát huy cao nhất khả năng của mình, đặc biệt về tốc độ.
Cô gái trẻ Quách Thị Lan đã lập nên kỳ tích tại ASIAD.
– Lan đánh giá thế nào về thành tích của mình, một thông số cao nhất kể từ khi khởi nghiệp, và chỉ thua sít sao người về nhất, với 52 giây 06 so với 51 giây 59?
– Cái này với tôi cũng thật khó tin. Thông số 52 giây 06 đúng là kỷ lục cá nhân của tôi, và ngay trong tập luyện, kể cả lúc thỏa mái và sung mãn nhất cũng chỉ ngang hay kém mức này. Tôi nghĩ rằng, mình đã có một màn trình diễn xuất sắc, có gì đó còn giống như sự xuất thần.
– Có thể coi sự thỏa mái tinh thần chính là một yếu tố mang tính điểm nhấn cho chiến thắng của chị ngày hôm nay?
– Đúng vậy. Chính việc các đối thủ đều biết ít thông tin và không coi tôi như đối tượng tranh chấp rõ ràng là một lợi thế lớn cho tôi. Tôi cũng không bắt buộc kiểu gì cũng phải có huy chương. Tuy nhiên, điều quyết định lại nằm ở chỗ tôi có đủ năng lực, quyết tâm và sự sẵn sàng để tận dụng tốt nhất mọi cơ hội. Tôi cho rằng thành quả của mình không hề có bóng dáng của sự may mắn. Nếu như theo dõi lại những bước chạy của tôi ở 200, đặc biệt 100m cuối có thể thấy rõ điều đó. Trong thi đấu thể thao không có chỗ cho chuyện “giá như” nhưng chỉ cần tôi chạy tốt hơn ở chặng đầu, tình thế rất có thể còn khác nữa.
Đến nằm mơ tôi cũng không dám…
– Nói như thế có nghĩa với Lan còn có chút nuối tiếc nữa?
– Về thành tích không có gì phải nuối tiếc, tấm HCB- cũng là huy chương ASIAD đầu tiên của tôi và nội dung 400m trong lịch sử điền kinh Việt Nam thực sự vượt xa mong đợi. Song về khả năng và diễn biến thực tế quả thật cũng có chút nuối tiếc. Tôi cảm thấy hôm nay mình còn có thề chạy tốt hơn thế. Chỉ có điều, tôi không thể mong mình làm khác được khi lần đầu tranh tài ở ASIAD.
– Lan nghĩ gì về cơ hội của đội tiếp sức 4x400m nữ? Liệu chị cùng các đồng đội sẽ tạo nên một cuộc đột phá nữa như chị làm được?
– Cũng như tôi, điểm yếu của cả đội tiếp sức nữ là còn thiếu kinh nghiệm khi đều còn rất trẻ, chưa được trải qua nhiều cuộc đấu quốc tế đỉnh cao. Ngược lại chúng tôi lại có lợi thế của sức trẻ và tinh thần. Rất khó nói trước về một tấm huy chương song mọi người hãy chờ đi, tôi tin chúng tôi sẽ làm nên chuyện bất ngờ.
– Xin cảm ơn!
Hà Thảo (thực hiện)