VĐV khuyết tật Võ Thanh Tùng: Tấm bằng cử nhân & Mối tình cổ tích
Là cử nhân “xịn” trước khi thành kình ngư
Đôi chân bị teo từ khi 2 tuổi sau một trận sốt thập tử nhất sinh, nhà lại nghèo khó, suốt thời niên thiếu của mình, Tùng đã quen với cảnh sống vất vưởng, lênh đênh cùng gia đình trên sông nước xứ Cần Thơ. Thế nhưng, chàng trai quê gốc An Giang không bao giờ nguôi khát khao và ý chí học hành.
Tùng tận dụng mọi cơ hội, mọi hình thức để có thể theo học. Cố gắng học đến lớp 8, anh phải bỏ dở vì gia cảnh thời điểm đó quá khó khăn, sau đó mấy năm mới quay trở lại với sự giúp đỡ của thầy hiệu trưởng. Học hết cấp 3, Tùng cũng không dám thi Đại học ngay mà học Trung cấp điện tử bởi thời gian ngắn, đỡ tốn kém.
Ra trường vừa đi làm, hãy còn rất bấp bênh, anh lại quyết tâm thi đỗ rồi theo học Đại học Công nghệ Thông tin TP.HCM phân hiệu Cần Thơ, chuyên ngành Điện tử Viễn thông. Đây chính là một cuộc “chiến đấu” mới đầy cam go khi chàng sinh viên tật nguyền ngoài việc học tập vất vả, còn phải tranh thủ làm đủ thứ việc khắp nơi để có thêm tiền trang trải.
Vượt lên mọi khó khăn, cuối cùng Tùng đã có được tấm bằng Cử nhân sau 20 năm ăn học. Tốt nghiệp Đại học song Tùng cầm hồ sơ xin việc đến đâu cũng bị từ chối, thậm chí muốn thử việc để khẳng định mình cũng không được chấp nhận. Anh đã phải mưu sinh bắt đầu từ việc làm thợ sửa chữa thuê cho các cửa hàng điện thoại di động tư nhân.
Dù không trở thành một kỹ sư “xịn” như mơ ước song chí ít việc theo học chuyên ngành Điện tử Viễn thông cùng tấm bằng Cử nhân cũng giúp Tùng có một công việc ổn định là sửa chữa điện thoại di động. Chính nó đã giúp Tùng nuôi dưỡng đam mê bơi trong nhiều năm tập luyện không chế độ và thành tích, cũng như mang tới cho anh một tư duy, phương pháp khác biệt trong nghiệp bơi.
Nên duyên cùng cô chủ xinh đẹp
Võ Thanh Tùng và người vợ Trúc Phương biết đến nhau tình cờ theo kiểu… bạn của bạn. Ngay lần đầu, anh đã thực sự bị choáng ngợp trước sự xinh tươi và duyên dáng của cô chủ cửa hàng thời trang đất Tây đô. Sớm rung động và cũng nghĩ chuyện xa xôi, song Tùng cũng chỉ “dám” xác định làm bạn bình thường, bởi phần nào đó còn bị mặc cảm bởi sự thiệt thòi của cơ thể. Còn Trúc Phương, ngay từ đầu đã quý mến người đàn ông hiền khô, thông minh và hài hước. Cũng phải mất cả năm trời, chàng tuyển thủ đầy nam tính này mới “chiếm” được trái tim người đẹp.
Tình yêu của họ lúc đầu cũng vấp phải không ít rào cản, nhất là từ phía gia đình và bạn bè của Phương, với lý do chị có quá nhiều lựa chọn sao lại nên duyên với một người khuyết tật. Song, chính sự chân thành và thành quả thể hiện ý chí phi thường của anh đã “chinh phục” được tất cả.
Trước khi sang Hàn Quốc dự Đại hội thể thao người khuyết tật châu Á 2014, Tùng đã chính thức cầu hôn Phương. Tất nhiên chị đồng ý, nhưng kèm theo một điều kiện mang tính khích lệ rất dễ thương “phải mang được HCV về rồi tính”.
Không biết có phải vì kiểu “thách cưới” độc nhất vô nhị ấy không mà “niềm hy vọng vàng” của bơi Việt Nam đã thi đấu với quyết tâm và phong độ cao chưa từng có. Anh liên tiếp tới 5 lần bước lên bục cao nhất - một kỷ lục ở đấu trường đỉnh cao nhất châu lục dành cho những con người chiến thắng tật nguyền. Và khi đoạt tấm HCV đầu tiên, Tùng cũng gọi điện về thông báo tin vui cho người yêu cùng với lời khẳng định đầy dí dỏm rằng mình “đã đủ tiêu chuẩn làm chú rể”.
Rất đặc biệt vì lễ ăn hỏi của đôi uyên ương đã được tổ chức ở thời điểm tròn 1 tháng sau Đại hội, và đúng dịp xuân vừa rồi bộ đôi này đã cùng nhau bước lên xe hoa.