Arsene Wenger: Khôn đâu tới trẻ
Vậy nhưng, trong cái tuần HLV người Pháp mừng sinh nhật của mình, Arsenal của ông đứng thứ 2 tại Premier League và ở Champions League, họ trở thành đội bóng đầu tiên trong mùa giải đánh bại được Bayern Munich.
Đúng là thất thường như người già vì chỉ một tuần trước, trong đại hội cổ đông thường niên của Arsenal, ông đã phải đối mặt với những thắc mắc xung quanh việc ông kí hợp đồng với vỏn vẹn một cầu thủ, và lại là thủ môn, trong mùa giải năm nay. Và trong cuộc họp báo trước trận gặp Bayern Munich, một lần nữa cánh báo chí lại hỏi ông đã nghĩ đến chuyện nhường ghế cho một người trẻ hơn chưa.
Ở câu hỏi đầu tiên, Wenger trả lời rằng, ông chỉ đầu tư nếu tìm thấy những cầu thủ giỏi hơn những người ông đang có. Ở câu hỏi thứ hai, ông nói rằng, khi ông giải nghệ, ông hy vọng Arsenal sẽ đứng ở một tình thế tốt hơn khi ông đến đây năm 1996.
Mặc dù thế, không ít CĐV Arsenal đã hy vọng rằng, một ngày nào đó, người thay thế Wenger sẽ là Pep Guardiola, ngay cả khi Pep từng bình luận “tôi không bao giờ hình dung là mình có đủ năng lượng để ở một nơi trong 20 năm”.
Wenger thì có, vì dù đã cùng Arsenal vô địch Premier League, giành FA Cup hay Community Shield, ông vẫn chưa kết thúc công việc của mình tại Emirates. Có thể ông muốn xây dựng một triều đại như Alex Ferguson đã dựng lên ở Man Utd hay chừng nào Arsenal chưa thống trị bóng đá Anh một lần nữa và chừng nào họ chưa có được danh hiệu châu Âu đầu tiên dưới thời ông, tất cả đều là dở dang.
Thế nên, một ngày nào đó Pep ngồi vào chiếc ghế ở Emirates như CĐV Arsenal chờ đợi cũng rất xa vời, nếu không muốn nói HLV người Tây Ban Nha còn chưa kết thúc công việc của ông tại Munich. Ông có thể đã có tất cả cùng với Barcelona nhưng khi đến đây, Bayern Munich đã giành cú ăn ba.
Sau cùng thì việc Arsenal luôn thất bại ở Champions League là rất khó hiểu, giống như trận thắng của họ trước Bayern Munich khi đội khách có đến 70% thời gian giữ bóng và thực hiện gần 700 đường chuyền so với 207 đường chuyền của đội chủ nhà.
Trước Bayern Munich, Arsene Wenger đã tìm được một công thức để đánh bại đối thủ: phòng ngự phản công. Lối chơi này hoàn toàn xa lạ với Arsenal trong 20 năm họ được HLV người Pháp dẫn dắt.