Giới chủ Arsenal quyết giữ Arsene Wenger: Ôm già hóa dại?
Quan điểm của Usmanov phần nào cho thấy sự tín nhiệm của BLĐ Arsenal dành cho Arsene Wenger vẫn rất cao. Thậm chí, không có gì ngạc nhiên nếu giới chủ Arsenal sẽ sớm tìm cách nối lại cuộc đàm phán gia hạn bản hợp đồng chỉ còn 1 năm với “Giáo sư”, dù điều trớ trêu là rất nhiều CĐV đã kêu gọi Wenger ra đi.
Còn nhớ cách đây ít ngày một trong những học trò cũ của Wenger, cựu danh thủ Ian Wright cũng nhận xét rằng “Giáo sư” nên ra đi nếu “Pháo thủ” không thể vô địch Premier League và Leicester lại làm được điều kỳ diệu đó. “Sự thật là giờ số người muốn ông ta ra đi đã nhiều hơn số người muốn Wenger ở lại”, Ian Wright phân tích. Phải! Chẳng cần Leicester viết nên câu chuyện cổ tích mùa này, nếu đối thủ không đội trời chung ở Bắc London, Tottenham bứt lên giành Cúp thì đó cũng là cái tát điếng người với Arsenal và CĐV “Pháo thủ”. Mà sự thật Spurs đang dẫn Arsenal 6 điểm, còn tính đến Leicester khoảng cách gần gấp đôi (11 điểm) và như thế dù đang chơi ít hơn 1 trận thì nó chẳng thắp lên bao nhiêu hy vọng VĐ cho thầy trò Wenger. Đừng quên, mùa này Arsenal chỉ còn mỗi cửa tìm danh hiệu tại Premier League, sau khi đã ngã ngựa ở các đấu trường khác. Nếu trắng tay - khả năng lớn như thế - người ta sẽ quên ngay 2 chiếc Cúp FA 2014, 2015 chẳng bõ... tráng miệng cho cơn khát cùng cực chức VĐ Anh kể từ sau mùa 2003/04.
Rõ ràng, sẽ phải bàn luận một cách nghiêm túc về việc chia tay hay giữ lại Wenger, một khi Arsenal tiếp tục kết thúc mùa giải với gạch đầu dòng kết luận: Có chỗ trong Top 4 kèm suất dự Champions League. Điều này giúp “Pháo thủ” đảm bảo nguồn thu ổn định hàng chục triệu bảng. Nhưng số lãi rốt cuộc chỉ chảy vào túi các cổ đông, như Usmanov hay Kroenke, những người luôn quan tâm cổ phần của họ tại CLB sẽ sinh lời bao nhiêu tiền mỗi mùa hơn là việc có làm thỏa mãn NHM với những danh hiệu lớn hay không. Còn với Wenger, nếu tiếp tục những mùa giải như thế, suy cho cùng nó chỉ càng làm tăng tỷ lệ từ yêu chuyển thành chán, ghét và cuối cùng là căm phẫn, từ phía CĐV.
Gần 2 thập kỷ rõ ràng là một chặng đường dài, rất dài, và không ai phủ nhận những điều tốt đẹp Wenger đã làm cho Arsenal. Nhưng một triều đại, dù vinh quang cỡ nào cũng chẳng thể tồn tại mãi mãi. Premier League sắp bước vào một giai đoạn phát triển mới, sức cạnh tranh dữ dội hơn, nhờ nguồn thu tiền tấn từ gói BQTH 3 mùa tới. Nhiều đại gia đã đi trước đón đầu, chuẩn bị cho điều đó. Bằng chứng là Liverpool mang về Juergen Klopp, Man City trải thảm rước Guardiola, Man Utd sắp bắt tay với Mourinho, Chelsea chuẩn bị xây đế chế mới với Antonio Conte, Tottenham có lộ trình phát triển bài bản với HLV trẻ trung, giàu tham vọng, quyết đoán, năng động như Pochettino. Và ngay cả Leicester City, dù chỉ tính ăn sổi với mục đích trụ hạng thì họ cũng đang gặt hái thành công với HLV mới Ranieri. Làm sao Arsenal có thể duy trì “sự ổn định ở... mức thấp” - vị trí trong Top 4 suy cho cùng chưa xứng với danh tiếng và tiềm lực thật của CLB - nếu cứ khư khư tính “ôm” ông già Wenger?