Từng có một Barca rất tầm thường
25 năm chỉ có một danh hiệu La Liga
Thật khó tin là Barcelona từng chỉ giành vỏn vẹn một danh hiệu La Liga (mùa giải 1973/74) trong suốt 1/4 thế kỷ, từ thời Helenio Herrera vào năm 1960 đến Terry Venables vào năm 1985. Nhưng cũng phải nói rằng, không ít lần họ đã vứt đi cơ hội đó khi chiến thắng tưởng đã cầm chắc trong lòng bàn tay. Vì thế, mỗi lần nhắc lại nỗi đau này, người Catalan chắc chắn vẫn nhớ rõ La Liga mùa giải 1981/82.
So với thứ bóng đá kỹ thuật nổi tiếng thế giới như chúng ta đang biết bây giờ, bóng đá Tây Ban Nha của những năm 1970 và 1980 hoàn toàn khác biệt, thiếu Tiki-taka và thừa bạo lực, tiểu xảo. Không quá lời nếu nói rằng, hình tượng ngôi sao của La Liga luôn gắn liền với những cầu thủ nước ngoài, dù La Liga hiện tại cũng thế. Khác biệt là nếu cầu thủ Tây Ban Nha thời nay bổ sung cho những đồng nghiệp nước ngoài bằng lối chơi kỹ thuật, sự khéo léo, thì trong quá khứ họ đóng vai trò của công nhân, thi đấu bằng sự cần cù, cơ bắp.
Mùa giải 1981/82, Barcelona là như vậy. Trong đội hình của họ, có “Thiên thần tóc vàng” Bernd Schuster và tiền vệ cánh người Đan Mạch, Allan Simonsen giống như những ngôi sao. Toàn bộ phần còn lại là các cựu binh, các cầu thủ trẻ sẵn sàng đốn hạ bất cứ ai. Trong số này có tiền đạo Quini vừa đến Nou Camp được một mùa và là niềm hy vọng rất lớn của đội bóng. Sở dĩ phải nói tới Quini là vì tháng 3/1981, ông đã bị bắt cóc và được thả ra sau đó 25 ngày. Trong khoảng thời gian này, Barcelona chỉ giành được 1 điểm trong 4 trận và thất bại trong cuộc đua giành chức vô địch với Sociedad.
Sang mùa giải 1981/82, mặc dù để Cologne đè bẹp 0-4 trong trận tranh Joan Gamper Trophy, Barca đã khởi đầu rất tốt với nhiều điều lạc quan. Alexanco nổi bật ở vị trí trung vệ, Simonsen xuất sắc bên cánh phải, Quini ghi bàn dễ dàng và Schuster là tâm điểm của mọi trận đấu theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Chẳng hạn như ông đã bị đuổi khỏi sân trong trận gặp Gijon một cách rất ngớ ngẩn hay ẩu đả với cầu thủ Estella trên sân tập. Mặc dù thế, Schuster vẫn là động cơ của “Barcelona Electricos” như báo chí nói về sự hồi sinh của đội bóng. Thậm chí, ông chơi hay đến mức chuyên gia chặt chém khét tiếng của Bilbao là Andoni Goicoechea đã khiến ông nhận chấn thương dây chằng đầu gối chỉ sau một cú vào bóng và kết thúc mùa giải ngay trong tháng 12/1981.
Nỗi hoảng sợ lúc này bao trùm Barcelona khi họ mất đi ngôi sao của mình.
Gục ngã ở vạch đích
Họ cuống cuồng tìm kiếm một ngôi sao khác để thay thế và cử người tới Đức, Brazil đàm phán về Bruno Pezzey, Socrates và Toninho Cerezo. Thật may là phong độ của đội bóng tại La Liga không bị ảnh hưởng và bằng chứng là họ vẫn đè bẹp Real Madrid 3-1 trong trận đấu đầu tiên trên sân nhà sau chấn thương của Schuster.
Cho đến tháng 3/1982, thắng lợi 2-1 trước Zaragoza ở Nou Camp đã kéo dài chuỗi bất bại của Barcelona lên con số 10 và giúp họ tạo được cách biệt 5 điểm so với đương kim vô địch Sociedad trước 6 vòng đấu cuối cùng. Đó là chưa kể họ còn có lợi thế về đối đầu với CLB xứ Basque trong trường hợp hai bên bằng điểm nhau. Mặc dù vậy, người Catalan vẫn không thể chạm tay vào chiếc Cúp.
Mỉa mai ở chỗ, Barcelona sụp đổ trong cuộc đua giành chức vô địch ở mùa giải 1981/82 không phải vì khoảnh khắc Schuster đổ gục xuống sân mà vì những gì diễn ra sau đó 3 tháng. Họ sa sút bất ngờ ở Valencia và chấm dứt chuỗi trận bất bại bằng tỷ số 0-3. Một cú sảy chân tưởng không nghiêm trọng nhưng chuông báo động đã gióng lên ngay sau đó khi người láng giềng ghé thăm Nou Camp. Espanyol không thắng tại đây kể từ năm 1973 nhưng họ dẫn 2-0 chỉ trong vòng 17 phút và cuối cùng thắng 3-1.
Bước ngoặt của cuộc đua xuất hiện ở vòng 31. Với 5 phút còn lại, cả Barca và Sociedad đều hòa trên sân khách. Thế rồi sau nỗ lực gỡ hòa 2-2 tại Pamplona, Barca nhận một bàn thua nữa từ Osasuna ở phút 88 và 60 giây sau, Sociedad ghi bàn thắng quyết định tại Valencia. Lợi thế dẫn 3 điểm của Barcelona giờ chỉ còn là 1 sau đúng một vài phút định mệnh.
Tinh thần trong đội bóng của Udo Lattek sụp đổ hoàn toàn và vấn đề ở Barcelona lúc này được bộc lộ rõ khi họ thiếu một thủ lĩnh có thể vực dậy tất cả. Họ chỉ có thể chặn đứng chuỗi 4 trận thua liên tiếp bằng một kết quả hòa ở vòng 32 dù chơi hơn Bilbao một người trong 35 phút cuối cùng. Trong khi đó, Sociedad lại thắng và vươn lên bằng điểm nhưng vẫn xếp sau do thua về thành tích đối đầu.
Chuyến làm khách ở Bernabeu trong vòng đấu áp chót đúng là một trận đấu mà Barcelona không hề muốn. Real Madrid thi đấu như thể họ sắp giành chức vô địch và thắng 3-1. Kết quả này và trận hòa của Sociedad ở Osasuna khiến Barcelona lần đầu tiên đánh mất vị trí dẫn đầu. Tuy vậy thì đến vòng cuối cùng, Barcelona vẫn có thể vô địch nếu họ thắng Betis trên sân nhà và Sociedad không thắng Bilbao ở Atocha trong trận derby xứ Basque.
Tiếc là đội bóng của Lattek chỉ kiếm được trận hoà dù đã dẫn trước 2 bàn, còn Sociedad thắng 2-1 và giữ Cúp ở lại
San Sebastian.
Một đội bóng chỉ cần 7 điểm trong 6 vòng đấu cuối cùng để vô địch, thậm chí là 4 điểm, và rồi giành được vỏn vẹn 2 điểm. Mùa giải 1981/82 vì thế cho đến giờ vẫn được xem là mùa bóng bất ngờ nhất trong lịch sử không chỉ của Barcelona mà còn La Liga.
Nhắc lại sự kiện này nhân thất bại của thầy trò Enrique là để nói rằng, dù Blaugrana có quyền mơ đến cú ăn năm, ăn bốn hay ăn ba, họ từng rơi vào tình thế thèm khát danh hiệu như thế nào. Những ngày đó giờ có thể xa rồi nhưng biết đâu nó sẽ trở lại sau khi Messi treo giày.
MẠNH HÀO