Boring, boring nữa đi, Ngài Wenger!
Thật thú vị khi chứng kiến hiệp 2 của trận Community Shield đêm Chủ nhật, vì đấy là khoảng thời gian Arsenal gần như chỉ chơi phòng ngự. Cách các học trò chiến lược gia người Pháp bịt kín mọi ngả đường vào khung gỗ Petr Cech, tạo ra sự chắc chắn nhờ lối chơi bọc lót hợp lý giữa các cá nhân khiến không ít người có lẽ đã tự cấu vào tay xem mình có nhìn nhầm, phải chăng Chelsea mặc áo đỏ-trắng (!?)
Nói đến Arsenal-Wenger là mặc định đề cập thứ bóng đá quyến rũ. Dẫu vậy, Arsenal đẹp nhưng mong manh. Từ một nhà hiện đại hóa được ngưỡng mộ, Wenger bị nhìn như kẻ cứng đầu, cổ hủ. Wenger là một HLV phát triển tuyệt vời nhưng không thực sự là chiến thuật gia cừ. Ông hạnh phúc hơn trong việc phát hiện tài năng và mài giũa nó; là chuyên gia hồi sinh nhưng cầu thủ bị các CLB khác sớm rũ bỏ. Ví dụ kinh điển chính là Thierry Henry hay mới nhất là Danny Welbeck. Trên sân, Wenger trở thành nhà vô địch “thứ 4” – danh hiệu hoàn toàn mang tính chế giễu khiến người Emirates chỉ muốn “độn thổ”.
Người yêu đấm bốc đều biết chiến thuật Rope-a-dope – tạm gọi là chiến thuật “dựa dây”, nhử cho đối phương tấn công liên tục dẫn đến mất sức rồi tung đòn quyết định – của huyền thoại Muhammad Ali trong chiến thắng George Foreman gây sốc năm 1974. Ali sau trận cho biết, ông trước đó có chiến thuật khác nhưng khi lâm trận thấy không hiệu quả và đã thay đổi kế hoạch.
Chiến thắng của Ali cho thấy không phải vinh quang nào cũng đến từ quá trình xây dựng trong nhiều năm trời. Nó có thể đến nhờ một quyết định trong khoảnh khắc nhất thời, chấp nhận từ bỏ sở trường cho mục đích chiến thắng.
Mourinho sau trận cho rằng Arsenal đã “thay đổi tư duy, đã bỏ lại triết lý của mình trong phòng thay đồ” khi bước vào hiệp cuối. “Chúng tôi không vứt bỏ cái gì cả. Chúng tôi phòng ngự chắc chắn. Chúng tôi dựa trên sự liên kết, đoàn kết và phòng ngự cũng như tấn công tốt”, Wenger phản bác lời đồng nghiệp người Bồ.
Wenger khẳng định tấn công vẫn là ưu tiên hàng đầu của Arsenal trong mùa giải tới. Đương nhiên như thế, bởi đấy là thương hiệu rất riêng, giúp “Pháo thủ” khác biệt so với phần còn lại. Tuy nhiên, NHM Arsenal lại đang chờ đợi nhiều hơn ở mùa giải tới một Arsenal-trong-hiệp-2-tại-Wembley, một “Boring, boring Arsenal (Arsenal tẻ nhạt)” mà các CĐV Chelsea đang chế giễu họ như một cách trả đũa. Một lần Rope-a-dope là chưa đủ!
Q.NGUYÊN