Ký ức Thử thách Tú Làn 2019 - Bankers: ‘Thanh xuân này nhất định em phải làm!’
Đúng một tháng sau ngày 10 đội thi dấn thân vào chặng đường chinh phục Thử thách Tú Làn 2019 gian nan nhưng tràn ngập trải nghiệm chỉ có một lần trong đời, ký ức về những ngày thi vất vả nhưng đáng yêu lại ùa về mạnh mẽ...
Trong số 10 đội thi năm nay, Bankers là một trong những đội để lại nhiều ấn tượng nhất. Ấn tượng vì cái biệt danh “đội nhà giàu”, “đội chịu chơi nhất” hay “đội tưởng bánh bèo nhất” mà... không phải. Ngoài 10 thành viên chính thức, Bankers đã gây ấn tượng mạnh với thành viên thứ 11 - chú lợn đỏ ham ăn. Lợn đỏ đồng hành cùng Bankers trong suốt hành trình đua vất vả và được “vỗ béo” bằng những đóng góp của thành viên các đội khác. Để rồi, có thêm một căn nhà nổi nữa được quyên góp tặng bà con vùng rốn lũ Tân Hóa.
Bankers đã thể hiện những nỗ lực tuyệt vời của họ, đặc biệt là vị trí nhì ngày đua thứ hai dù chỉ về đích thứ sáu ngày đầu. Cuộc bứt phá ngoạn mục của những chàng trai cô gái cá tính này... suýt giúp đội “đứng bục”. Vị trí thứ 4 tại Thử thách Tú Làn 2019 là điều nuối tiếc với Bankers bởi họ nghĩ rằng mình có thể làm được nhiều hơn thế.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là những trải nghiệm tuyệt vời chỉ có một lần trong đời bên nhau. Và các thành viên của Bankers coi đó là phần thưởng giá trị nhất của chuyến đi. Họ đã trải lòng về hành trình tuyệt vời này.
Thành viên Trần Anh Tuấn thuật lại hành trình của Bankers qua bài viết “Câu chuyện nhỏ: My first Race”:
- Lần 1: Anh ơi, race với em đi (Rủ rê)
- Trả lời: No no (dứt khoát: tuổi gì mà race).
- Lần 2: Anh ơi, tham gia Tú Làn race với tụi em đi? Đẹp lắm, thú vị lắm.
- Trả lời: Um...Um... (hắn tìm kiếm thông tin, ngập ngừng...). Tặc lưỡi, nhận lời... (Sau lúc đó thấy hối hận không hề nhẹ)...
Chúng ta bắt đầu lên kế hoạch tập nhé (abc... phải tuân thủ nha): thời gian còn nhiều đâu, cong đuôi theo anh em: đi bộ, chạy, hít đất, leo cầu thang... các kiểu, các kiểu. Càng đến ngày, càng lo lắng vì cảm thấy cơ thể cần nhiều năng lượng hơn.
Trước ngày đi, anh em chuẩn bị cật lực: Đồng phục nhé, thuốc men nhé, kẹo năng lượng nhé. Nhưng thế nào thì lúc race, lúc về đích, nói tóm lại mọi lúc đều phải xinh.
Gặp nhau Bắc Nam tại miền Trung ngày nắng. Mừng rỡ, tay bắt mặt mừng vì nhìn ai cũng tràn đầy năng lượng. Tối hôm đó đã làm cho không khí tại Oxalis nổ tung. Và kết quả, một chiến binh sấp mặt...
Ngày đầu hội quân: 10 đội trên khắp cả nước đều hứng khởi, hô hào khẩu hiệu. Quyết tâm, hu ha và Easy được hét to nhất, gây chú ý nhất (thay đổi khẩu hiệu trước giờ G để lên hình). Sau một hồi, nhìn ngó chân cẳng nhau để dự đoán ngày thi đấu. Nói thật, chân cẳng Bankers là “ngon nhất”.
Tối hôm đó, sau thời gian bàn mưu tính kế, bày binh bố trận thì đã được thưởng thức một bữa ăn thân tình đậm chất Quảng Bình tại nhà vợ chồng Niên (cùng cà muối của thành viên trong đội).
Ngày thi đấu thứ nhất: Dậy sớm vì không ngủ được để chuẩn bị trang phục đẹp lên đường. Đứng trước vạch xuất phát mà đâu có biết phía trước đang chờ đón thế nào. Tại vạch Start, nhớ mãi câu nói của MC: dễ à, cố lên mấy đứa... Lòng như nín lại.
Mật thư đã có đáp án bằng một cách thức phi thường nào đó. Cầm mái chèo chạy thục mạng 2 km. Ra bến thuyền lấy thuyền và bắt đầu chèo 14 km ngược dòng.
Yên tâm đi mấy cưng, ok mà, lực lượng tinh nhuệ và đã được phân công đâu vào đấy. Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Thuyền đi đằng thuyền và chèo đi đằng chèo. Nhóm trưởng Vinny Phan ăn sóng nói gió là thế, lúc này dường như á khẩu vì nó khác quá.
3 km đầu chật vật, đã có dấu hiệu xuống sức và đầu đã nóng hơn, lời ra nhiều hơn. Loạn xạ. May mắn thay có Aquamen đi qua và giúp có phương án kiểm soát tình thế. Đã đúng hướng và băng về đích. Từng nhát chèo, từng nhát, thời gian như chậm lại, từng đoạn sông xiết được chinh phục. Đã gần đến đích, nhưng Shopee nhanh hơn với sức trẻ (30 giây sớm hơn). Buồn vì đứng thứ 6, nhưng vui vì đã vượt qua được “đoạn sông rất hiền hòa”.
“Ăn đi anh em, lấy sức cho 9,5 km chạy tiếp theo”. Chẳng đứa nào nuốt nổi miếng bánh mì vì đội bạn đã chạy phe phé phía trước. Lấy được đôi giày mới cho một thành viên nữ, ăn miếng dưa hấu xong là cả đội khẩn trương chạy tiếp. Từng bước qua những con đường rất đẹp đầy nắng. Đích phía trước rồi. Nắm tay nhau tới đích. Vỡ òa cảm xúc với nụ cười chinh phục.
Ngày thi đấu thứ hai: 5 giờ sáng đang vật vã ngủ vì mấy ông ngáy bền bỉ bên tai. Rồi cũng phải dậy. Thân xác ê ẩm. Lục tục kéo ra vạch chạy. Tinh thần chỉ phấn chấn lên một chút khi thấy tiết trời mát mẻ ủng hộ. Gạt qua một bên bằng một cách nắm tay toàn đội: chạy hết mình, Bankers, Easy.
Hai ngọn núi chiều dài 10km đang đợi trước mặt. Chạy, trèo thục mạng. Đường trơn nhão nhoét bùn, cây va vào mặt, dốc đá sắc nhọn, suối nước trơn trượt lần lượt được những đôi chân nhanh thoăn thoắt vượt qua. Mồ hôi rơi, tiếng thở dần hổn hển, rồi chuột rút kéo đến. “Cố lên anh, em chốt đuôi nhé, thở đều đi, nước đây, thuốc giảm đau đây”. Từng lời động viên, từng hành động nhỏ, ánh mắt hy vọng được các thành viên truyền tới nhau. Sức mạnh tăng lên, nhịp chạy toàn đội đã ổn định hơn. Vượt núi.
Tiếng nước suối Hung Ton đã văng vẳng. Quẳng hết mọi thứ để nhảy xuống tắm. Sảng khoái. Hùng hổ mặc áo phao, đeo đèn nắm tay qua hang. Tới cổng hang, phó nháy theo đoàn cổ vũ, máy ảnh chớp lia lịa. Chỉ còn một ngọn đồi 5km nữa thôi, cố lên anh em. Tinh thần phơi phới, lên đường tiếp. Mục tiêu đã rõ, từng bước phơi phới. Con suối cuối cùng, kiệt sức. Đồng đội quay lại. Theo em.
Khi nhìn thấy đích thì mọi đau đớn hình như không còn, 10 gương mặt rạng ngời nắm tay nhau cán đích trong tiếng vỗ tay, tiếng MC: “Chúc mừng các bạn đã về thứ hai”. Mọi thứ vỡ òa.
Tối Gala, MC công bố: các bạn chỉ về thứ 4 toàn chặng. Hơi tiếc nuối, nước mắt đã chảy. Nhưng không sao, chúng ta đến đây với nhiều mục đích: quan trọng là chúng ta đã về đích an toàn cùng nhau và một ít nào đó là góp phần quảng bá du lịch Quảng Bình với sứ mệnh giúp người dân Tân Hóa có cuộc sống tốt đẹp hơn. “Heo ma thông” cũng nói lên điều đó.
Lúc này, dư âm về Tú Làn Race vẫn rất đậm đặc. Hết hối hận và cảm kích vì lời rủ rê, cảm động vì Team đã đồng hành. Đã chơi nên chơi lớn...”
Cùng chung tâm trạng lâng lâng sau cuộc đua, thành viên Hiền Trần chia sẻ: “Tham gia Tú Làn Race là một việc thanh xuân này nhất định em phải làm!” - lời nói của một cô gái xin tham gia vào team Bankers, nghe có vẻ hay hay. Cộng thêm bạn bè đã tham gia 2 năm trước, nghe kể, xem hình... thấy cũng thú vị, nên quyết tâm đăng ký.
Đăng ký thôi mà cũng vất vả, giành giật, hồi hộp xem có được đi không. Giải gì mà khó vậy? Chỉ có 10 đội được tham gia mỗi năm và mỗi người chỉ được tham gia một lần trong đời. Sau đó là những tháng ngày tập luyện, cố gắng kết nối các thành viên hai miền Nam Bắc, họp bàn chiến thuật, lần nào cũng say sấp mặt... cứ thế cho đến đến sát ngày đi thì cực kỳ háo hức.
Nhưng đến khi tham gia rồi thì... tất cả vượt xa kỳ vọng, ngoài những tưởng tượng của mình, về độ khó, độ vất vả, nguy hiểm khi race, choáng ngợp trước cảnh đẹp hùng vĩ và yên bình của núi rừng Quảng Bình và trên hết là những cảm xúc dâng trào, những khoảnh khắc khó mà quên được với đồng đội, với bạn bè, anh em.
Cãi nhau ỏm tỏi dọc đường đi, nhưng lo lắng và quan tâm tới nhau kinh khủng, cùng rớt nước mắt khi bị đội bạn vượt qua những giây cuối cùng trước vạch đích ở chèo thuyền, cùng cắn răng nhịn đau cố gắng vượt bậc ở ngày hôm sau leo núi băng rừng, và cùng nhau vỡ òa khi về đích hạng nhì... đến nỗi webthethao.vn phải giật tít "Bankers làm náo loạn bảng xếp hạng ngày 2" - "những cuộc lội ngược dòng ngoạn mục" ở đêm Gala Dinner.
Kết quả xếp hạng 4 chung cuộc làm tất cả các thành viên tiếc nuối, vì chúng tôi hiểu rõ mình đã cố gắng nhiều như thế nào, và chỉ cần cố thêm một chút tí, thì chắc có lẽ đã hạng nhất. Nhưng chúng tôi không thất vọng mà vô cùng tự hào về các đồng đội của mình.
Thanh xuân này, thật may mắn có nhau!”.
Nguyễn Đan Nhi, một trong 4 thành viên nữ của Bankers thì cho biết: “Bankers với nhiều quyết tâm chinh phục đỉnh cao. Chưa biết đi bao xa, đi đến đâu nhưng sẽ đi cùng nhau và về đích cùng nhau...”.
Nguyễn Thị Lan Phương thì vẫn nhớ như in: “Kết thúc ngày race đầu tiên: khó khăn, vất vả, cố gắng, nổ lực, đồng tâm, hiệp lực... đó là những tính từ chung cho cả đội. Riêng tôi có thêm đoạn đứt đôi giày, không nhảy lên nhảy xuống được khi nước cạn, ngồi trên thuyền để đồng đội kéo, trong sự mệt mỏi, đuối sức.
Tôi đã khóc, thấy mình thật ăn hại khi cả Team lo đua còn phải lo tìm giày cho tôi để đua tiếp chặng 2. Kết thúc chèo thuyền 14km, tôi chạy vội lên bờ, thử giày của ban tổ chức được anh "porter" hỗ trợ mang đến, không cần ăn, chỉ uống ngụm nước, chuẩn bị tinh thần chạy 9,5km về để kết thúc ngày race thứ nhất.
Giày cứng, chạy không quen, rất đau chân, tôi cố gắng tập trung chạy, cắm đầu chạy, lâu lâu quay lại nhìn đồng đội phía sau. Điều quan trọng nhất của Team đó là tất cả các thành viên về đích an toàn. Điều đặc biệt nhất của Team Bankers là cả 10 thành viên đều đua cùng nhau, không để cách nhau quá 100m.
Cả ngày không ăn được gì nên khi chạy về tới đích, tôi ăn hết ổ bánh mì và uống hết chai nước suối trong vòng một nốt nhạc. Tại đích, ban tổ chức mở nhạc to và lúc đó tôi thấy chưa bao giờ nghe nhạc mà hay đến vậy. Tôi vừa ăn, vừa nhảy theo nhạc để giãn gân cốt, chuẩn bị tinh thần cho ngày đua thứ hai...”
Còn với Dương Tuấn Anh, những ngày thi đấu hết mình ở Quảng Bình thì vẫn khiến anh bồi hồi: “Tu Lan Race 2019 không chỉ là một cuộc đua chèo thuyền, leo núi và chạy. Thử thách lớn nhất là buông bỏ cái tôi, hy sinh và hỗ trợ lẫn nhau để cùng vượt qua khó khăn. Cảm ơn Bankers vì một cuộc đua đầy ý nghĩa. Hẹn gặp team ở những cuộc đua tiếp theo...”
Nguyễn Ngọc Ý Nhi, “cô nàng hotgirl” của Bankers thì trải lòng: “Đây là gương mặt hạnh phúc của tôi khi cùng các đồng đội - 10 bàn tay siết chặt lấy nhau - tiến về vạch đích sau 2 ngày thử thách của Tu Lan Adventure Race 2019. Cảm ơn ban tổ chức Oxalis đã mang đến những tình bạn, tình đồng đội và sự trải nghiệm vô giá không ở đâu có, chỉ có tại Thử thách Tú Làn”.