Giải pháp cho Juventus đánh bại Barca: Hì hục & Nhẫn nhục
Vì trong cuộc chiến mà giới truyền thông châu Âu cũng như đông đảo bộ phận quan tâm đến 2 đối thủ ở trận chung kết đều ghi nhận rằng Juventus bị đánh giá “dưới cơ” trước Barca, thậm chí qua việc Barca hạ Bayern một cách thuyết phục, đăng quang La Liga theo kịch bản được báo trước 1 vòng đấu và dễ dàng nâng Cúp Nhà vua trước Bilbao thì có vẻ như đang có một cán cân chênh lệch giữa 2 đội. Bản thân thủ thành Gianluigi Buffon cũng chỉ dám nhận định khả năng vô địch cho Juventus chỉ là 35%, trong khi Pavel Nedved nói thẳng, với những gì được trông thấy từ Barca, đội bóng này coi như đang dẫn trước… 2 bàn thắng. Chính vì thế, giải pháp tốt nhất – trước khi Juve tung ra những vũ khí đánh vào tử huyệt của Barca – thì cựu danh thủ Gianluca Vialli đã mách nước: “Cách tốt nhất ư? Đó là dựng một chiếc xe buýt và học cách nhẫn nhục như Chelsea trước Bayern Munich ở trận chung kết Champions League 2011/12”. Gianluca Vialli là người kinh qua, thất bại và thành công, rất nhiều trận ở sân chơi số 1 châu Âu.
Nghĩa là trước mắt, Juve cần phải phòng thủ chặt chẽ nhất có thể, và thật lạc quan khi đây chính là điểm mạnh của họ (Juve là đội phòng thủ hiệu quả nhất trong số các đội ở các giải hàng đầu châu Âu hiện nay). Nhờ nền tảng phòng thủ đó, Bà đầm già mới “tốc váy” được Barca, cụ thể ở đây là khai thác những điểm yếu của đối thủ. Ai đó có thể bảo rằng “Barca là siêu đội bóng”, tuy nhiên họ không phải là kẻ không thể đánh bại. Có lẽ, sức công phá khủng khiếp cũng như sự kết hợp hoàn hảo của bộ ba MNS (Messi, Suarez, Neymar) khiến người ta cứ nghĩ rằng mọi thứ ở Barca là hoàn hảo và quên mất rằng thực tế Barca cũng có những khiếm khuyết.
Thứ nhất là Andre Ter Stegen, thủ môn vẫn còn non kinh nghiệm và bắt bóng thiếu an toàn. Cần phải nhấn mạnh, việc hàng thủ Barca được đánh giá chắc chắn mùa này là công của đôi găng Claudio Bravo – người chịu trách nhiệm bắt bóng ở La Liga, trong khi Ter Stegen được giao vai trò trấn giữ khung thành ở Champions League và Cúp Nhà vua. Trái lại, phía bên kia là Gianluigi Buffon, người có màn ra mắt chuyên nghiệp trong màu áo Parma vào năm 1995, tức khi ấy Ter Stegen mới… 18 tháng tuổi.
Thứ hai, chính hàng thủ Barca cũng rất nhiều khi bối rối trước những tình huống cố định. So với nhiều năm trước, các hậu vệ của họ đã cải thiện được khả năng “không chiến” tuy nhiên chưa thể nói họ đạt mức giỏi. Điểm yếu này Juve nên nhận ra để khai thác triệt để những tình huống “bóng bổng và chết”. Họ có thể “kết liễu” Barca nhân một tình huống lộn xộn.
Thứ ba, nhà vô địch Serie A mùa giải năm nay cần phải tận dụng điểm mạnh thể lực để chơi một trận sống còn. Về bản chất, Barca mùa này đã thay đổi triết lý cũng như phong cách (không còn là nô lệ của Tiki-Taka), tuy nhiên trong bất kỳ giai đoạn nào trong 1 thập kỷ qua thì Barca ngán nhất là những đội có thể lực tốt, đặc biệt là chơi bóng “cù nhầy”. Về điểm này, Juventus với bản chất là đội bóng Ý thì họ hoàn toàn có thể làm được, thậm chí họ có đủ sự lỳ lợm và bản lĩnh để duy trì kiểu chơi bóng ấy trong suốt 90 phút và nhiều hơn thế nữa. Lối chơi đó khiến Barca cảm thấy khó chịu, mất duyên ghi bàn và cũng có thể mất kiểm soát cũng như mất sự tập trung của hàng thủ. Nên nhớ, HLV Luis Enrique là người làm “cách mạng” tốt song ông không phải là HLV giỏi về giải pháp mang tính tình thế (xoay sở chiến thuật trong trận đấu). Tóm lại, nếu HLV Massimiliano Allegri chỉ đạo tốt các học trò thì Barca có thể bế tắc suốt 90 phút.
Vấn đề lớn nhất với Juventus, đó là phải điềm tĩnh kiểm soát chính tâm lý của họ, duy trì sức đeo bám từ đầu đến hết trận, bao bọc mọi phần sân, cảnh giác cao độ khi Lionel Messi có bóng trong chân. Và cuối cùng, họ cần một chút may mắn…
Nếu ghi bàn ở Berlin rạng sáng 07/06 tới, Lionel Messi sẽ đi vào lịch sử với tư cách là cầu thủ đầu tiên ghi bàn trong 3 trận chung kết Champions League. Hiện cùng thành tích ghi bàn ở 2 trận chung kết như Messi có Raul Gonzalez (2.000, 2002), Samuel Eto’o (2006, 2009) và Cris Ronaldo (2008, 2014). Tuy nhiên, nếu tính cả phiên bản C1/Champions League thì hiện huyền thoại của Real, Di Stefano mới là người nắm giữ kỷ lục (5 lần, các năm 1956, 1957, 1958, 1959 và 1960).
Gianluigi Buffon – 9 năm trở lại nơi ngập ánh hào quang: Gần 9 năm, Gianluigi Buffon sẽ trở lại sân Olympiastadion, nơi anh đã cùng đội tuyển Italia giơ cao chức vô địch World Cup 2006 và kỷ niệm tốt đẹp này sẽ là động lực tâm lý thôi thúc đôi găng 37 tuổi cùng các đồng đội Juventus giành Cúp Champions League năm nay.
MẠNH KHÁNH