Đi tìm “người kế thừa di sản” của Nữ hoàng tốc độ Vũ Thị Hương
Vũ Thị Hương đã ghi danh mình là một trong những nữ VĐV chạy tốc độ tốt nhất Đông Nam Á khi tỏa sáng rực rỡ trong khoảng từ năm 2005-2013. Ở thời điểm này, cô gái quê Thái Nguyên giành tới 7 huy chương vàng cá nhân ở hai nội dung chạy ngắn danh giá là 100m và 200m tại SEA Games.
3 kỳ SEA Games (2007, 2009, 2013) thống trị cả hai cự ly trên, Vũ Thị Hương đã để lại dấu ấn lớn trong mắt các đối thủ và cái bóng quá lớn cho những đàn em kế cận.
Quyết định giải nghệ trước thềm SEA Games 2015 tại Singpore dù đã được triệu tập lên tuyển, Vũ Thị Hương quyết định dừng sự nghiệp tại thời điểm đó, sau 15 năm cống hiến cho điền kinh. Những thành tích ấn tượng mà cô gái sinh năm 1986 này để lại hiện vẫn là “tượng đài” cho lứa VĐV trẻ sau này.
Thiếu vắng Vũ Thị Hương, điền kinh Việt Nam mất hẳn thế thượng phong ở các nội dung chạy ngắn. Nội dung chạy 100m sở trường mà Hương đã “oạch tạc” suốt nhiều kỳ SEA Games trước đó đã phải nhường lại cho các đối thủ đến từ Philippines, Thái Lan và Singapore. Đội tuyển Việt Nam lúc đó không có một nhân tố xứng tầm để cạnh tranh huy chương.
Còn ở nội dung 200m, Nguyễn Thị Oanh được tôi luyện trước nên vẫn kịp đứng bục với tấm huy chương đồng cùng thông số 23 giây 92 (23.92). Cô gái được mệnh danh “hoa khôi điền kinh” này lúc đó mới chỉ 19 tuổi và đó đã là kỳ SEA Games thứ ba được tham dự. Trước đó, Oanh “hoa khôi Hà Nội” đã tham dự cự ly 200m SEA Games 2013 và cũng giành huy chương đồng (24.13), xếp sau Vũ Thị Hương, người giành vàng với thông số 23.55.
Ở tuổi 17 năm 2013, Nguyễn Thị Oanh được chọn vào đội tuyển bởi vóc dáng chuẩn của một VĐV chạy tốc độ. Cao, khỏe, sức bật khá tốt… Oanh được nhắm cho cự ly chạy 200m và tiếp sức 4x100m. Tuy nhiên, ở thời điểm đó, Vũ Thị Hương đang có phong độ quá xuất sắc, nên chưa ai nghĩ Oanh sẽ là người đủ sức cạnh tranh. Sau này, khi đàn chị quê Thái Nguyên giải nghệ, Oanh lại được hướng sang cự ly 400m. Và cuộc tìm kiếm người thay thế Vũ Thị Hương cho các nội dung chạy ngắn vẫn tiếp tục.
Ở cùng thời điểm với Vũ Thị Hương, có một đồng đội cùng thi đấu cho An Giang, cùng tập trung cho các nội dung chạy ngắn… là Lê Ngọc Phượng. Cô gái này thậm chí còn đánh bại cả Vũ Thị Hương ở nội dung 200m SEA Games 2011, thời điểm mà Hương mất cả hai danh hiệu chạy 100m và 200m khi trước đó đang là đương kim vô địch.
Phượng giành huy chương bạc với thông số 24.01, xếp sau nhà vô địch Laphassaporn Tawoncharoen (Thái Lan, 23.65), nhưng xếp trên Vũ Thị Hương (24.06) ở nội dung 200m SEA Games 2011. Cô cũng chính á quân 100m SEA Games 2009 với thông số 11.74, kỳ đại hội mà đồng đội Vũ Thị Hương tỏa sáng rực rỡ với 2 huy chương vàng 100m và 200m, trong đó thông số 11.34 của Hương trên đường chạy 100m vẫn là thành tích hiện chưa có VĐV nào chạm đến tại các giải thi đấu chính thức.
Dù có những đàn em được đánh giá là có tiềm năng, nhưng khi Vũ Thị Hương giải nghệ thì các VĐV này cũng ở sườn dốc của sự nghiệp, đồng nghĩa việc điền kinh Việt Nam vẫn loay hoay tìm được người xứng đáng cho danh hiệu “Nữ hoàng tốc độ Đông Nam Á” của Vũ Thị Hương.
Cho đến khi, cái tên Lê Tú Chinh xuất hiện…