Giọt nước mắt của Reggie Jackson: "LA Clippers đã cứu rỗi tôi"
Khi chuyển tới Los Angeles Clippers vào ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng 2020, giá trị của cầu thủ này gần như chạm đáy. Một loạt chấn thương tại Detroit Pistons khiến anh chỉ giành được một bản hợp đồng lương tối thiểu của Clippers.
Nhưng bất chấp hàng ngoài đông đảo và những màn trình diễn thiếu ổn định, LA Clippers vẫn kiên định với Jackson. HLV Tyronn Lue để anh xuất phát trong phần lớn mùa giải và sẵn sàng để anh thực hiện những cú ném ở thời khắc quan trọng.
Niềm tin được đền đáp bằng màn trình diễn có lẽ là xuất sắc nhất trong sự nghiệp của Reggie Jackson. Trong bối cảnh không Kawhi Leonard, phong độ đỉnh cao của Jackson góp công lớn đưa đội nhà tới tận game 6 chung kết miền Tây.
Từ phận người thừa, hậu vệ dẫn bóng này đã tìm lại được giá trị của bản thân, lấy lại vị thế của một cầu thủ có thể đánh chính tại NBA. Sau khi mùa giải khép lại, cầu thủ 31 tuổi không kìm nổi nước mắt, cảm tạ đội bóng hiện tại:
"Đây là năm thử thách nhất. Năm thú vị nhất. Không chắc khi nào sẽ được thi đấu. Có lúc thăng, có lúc trầm. Có những người dính chấn thương. Rốt cuộc tôi vẫn tìm được đường vào phòng thay đồ này. Điều đầu tiên tôi nói với những con người ở đây là Cảm ơn vì cứu rỗi tôi".
Reggie Jackson khóc trong phòng họp báo
"Tôi cảm kích điều đó. Tôi cảm kích mọi chàng trai trong phòng thay đồ đó. Tôi cảm kích Paul George vì đã nghe cuộc điện thoại vào năm ngoái, những khoảng thời gian cuối cùng của tôi tại Detroit. Tôi biết ơn vì tất cả những gì tôi đã trải qua ở đây".
"Thành phố này khiến tôi cảm thấy mình như ở nhà. Đội bóng này chào đón tôi, chào đón cả điểm mạnh, điểm yếu và cả những nét kỳ quặc của tôi. Tôi không ở đây hôm nay nếu không có LA Clippers. Tôi sẽ thất nghiệp nếu không có đội bóng này. Tôi cảm ơn họ vì tất cả mọi thứ. Trong trái tim tôi, đây sẽ mãi là một năm đặc biệt".
"Như tôi đã nói, thật tệ khi chúng tôi không giành được chức vô địch, nhưng tôi đã có một cuộc hành trình đáng nhớ cùng các đồng đội. Suốt cả một năm, chúng tôi đã đùm bọc nhau. Đó là những gì làm cho thất bại này khó nuốt hơn, cực ký khó nuốt trôi. Thật tệ khi mùa giải đã kết thúc mà chúng tôi không thể nâng cúp".
"Tôi nghĩ rằng đội bóng này đã hồi sinh tôi. Họ tìm mọi cách để thúc đẩy tôi mỗi ngày, để thử thách tôi, yêu cầu tôi trở nên tốt hơn, khuyến khích tôi trở nên tiến bộ hơn. Chúng tôi đã trở thành một gia đình. Đây là một năm cực kỳ đặc biệt trong hoàn cảnh hết sức khó khăn của đại dịch COVID. Năm ngoái, đội bóng này tiếp nhận tôi, chào đón tôi, cho phép tôi là chính mình, như tôi đã nói, tôi mãi mãi biết ơn đội bóng này".