Từ danh xưng “em trai Ánh Viên”, anh không còn chỉ là cái tên phụ thuộc vào huyền thoại của gia đình, mà đã tự định hình hình ảnh riêng với nỗ lực và khát vọng riêng.
Quang Thuấn từng gây chú ý khi giành huy chương ngay lần đầu dự SEA Games – một dấu mốc không hề nhỏ với một vận động viên trẻ. Những chiến thắng ấy không chỉ mang lại thành tích mà còn cho thấy bản lĩnh, khả năng thi đấu trước áp lực và sự kỳ vọng của dư luận, điều mà không ít anh em ruột người nổi tiếng chưa chắc làm được.
Điều đáng ghi nhận là anh không đi theo lối mòn “ăn theo chị”, mà tự nỗ lực để tìm con đường riêng: đó là phong cách, là quyết tâm, là khát vọng thể hiện bản thân — chứ không phải sống theo cái bóng quá lớn của người khác. Nhiều người nhìn Quang Thuấn không chỉ với ánh mắt “em trai Ánh Viên”, mà với ánh mắt của một kình ngư đầy tiềm năng, độc lập và đáng được đầu tư.
Việc Quang Thuấn ghi dấu ở các giải trong nước và khu vực — không chỉ vì danh tiếng gia đình mà vì khả năng thực sự — có thể xem là tín hiệu tốt cho bơi lội Việt Nam. Khi một lớp VĐV trẻ trưởng thành, dám khẳng định mình, đó chính là đủ để tạo nên động lực mới, làm đầy thêm nền tảng cho thể thao nước.
Có thể nói, chặng đường trước mắt vẫn còn dài, với nhiều áp lực và kỳ vọng. Nhưng nếu tiếp tục giữ tinh thần, cải thiện kỹ năng, Quang Thuấn hoàn toàn có thể biến cái bóng của chị thành bàn đạp cho chính mình — để người ta nhớ đến anh không phải vì mối quan hệ huyết thống, mà vì tài năng.
