Platini '84, Zidane '98 và... Pogba 2016?
Cơ sở để người Pháp tin tưởng vào chức vô địch châu Âu mùa Hè này không gì hợp lý hơn lý do họ đã vô địch 2 giải đấu lớn gần nhất từng đăng cai, EURO 1984 và World Cup 1998.
Vinh quang từ số 10
Trong cả hai lần bước đến đỉnh cao nhất, Tuyển Pháp đều được dẫn đường bởi một nhạc trưởng tài ba, Michel Platini của năm 1984 và 14 năm sau là Zinedine Zidane - hai trong số những số 10 kiệt xuất nhất mọi thời đại.
Nói đến Michel Platini là nói tới một tiền vệ toàn năng bậc nhất trong lịch sử. Không chỉ hội tụ đầy đủ phẩm chất của một tay săn bàn hàng đầu dù thi đấu ở vị trí tiền vệ tấn công, Platini còn được biết đến là người có khả năng phòng ngự không hề tệ.
Xuyên suốt lịch sử bóng đá thế giới, tầm ảnh hưởng của Platini lên lối chơi Tuyển Pháp trong thập niên 80 của thế kỷ trước cho đến nay có lẽ chỉ Diego Maradona tại Tuyển Argentina và Napoli là có thể sánh được.
Platini sở hữu tất cả những kỹ năng cần có của một vị tướng quân trên sân, chuyền bóng và sút phạt siêu hạng, xử lý bóng điêu luyện cùng khả năng đọc trận đấu của một quân sư.
Platini chính là nhân tố quan trọng nhất dẫn dắt Pháp lọt vào VCK World Cup 3 kỳ liên tiếp từ 1978 đến 1986 và đỉnh cao là chức vô địch EURO 1984 - giải đấu mà Platini ẵm trọn hai danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất giải và Vua phá lưới với 9 bàn chỉ trong 5 trận, trong đó có đến 2 lần lập được cú hat-trick hoàn hảo (ghi bàn bằng cả đầu và hai chân trong cùng 1 trận).
Đến World Cup 1998, dù là chủ nhà và đánh bại Croatia rất mạnh của những Boban, Davor Suker tại bán kết nhưng Tuyển Pháp với một đội ngũ trẻ trung vẫn bị đánh giá thấp hơn nhiều so với Brazil trong trận chung kết. Tuy nhiên hai bàn thắng từ cùng... một cái đầu hói của Zinedine Zidane giúp Pháp tạo nên một trong những bất ngờ lớn nhất trong lịch sử để lần đầu tiên giành chức VĐTG.
Đó cũng là lúc Zinedine Zidane "giới thiệu" tài năng của mình đến với bóng đá thế giới. Trong thời của mình, Zidane luôn được nhìn nhận là một trong những cầu thủ kỹ thuật và sáng tạo nhất thế giới, một ảo thuật gia với trái bóng và là một fantasista (mẫu cầu thủ kiệt xuất, chơi bóng tự do trên hàng công, vừa có thể ghi bàn vừa kiến tạo cho đồng đội lập công) đích thực.
Có Zidane, người Pháp thống trị châu Âu và thế giới từ 1998 đến 2000 và một mình anh đưa đội bóng áo Lam vào đến chung kết World Cup 2006. Không Zidane, Pháp bị loại ngay tại vòng bảng World Cup 2002 và thậm chí còn chẳng ghi nổi một bàn. Hình ảnh chiếc đùi trái quấn băng trắng toát và sự bất lực hiện rõ trên khuôn mặt anh năm đó vẫn còn ám ảnh trong tâm trí NHM đến tận ngày nay.
Michel Platini và Zinedine Zidane chính là những hình mẫu của những số 10 cổ điển, những nhạc trưởng và là thủ lĩnh đích thực với tài năng và cả cá tính độc nhất vô nhị.
Pogba có thể kế tục Platini và Zidane?
Paul Pogba đương nhiên là niềm hy vọng lớn nhất của Tuyển Pháp tại giải đấu quốc tế lớn thứ ba mà họ tổ chức trên sân nhà. Người Pháp với sự mơ mộng đã ăn sâu vào máu cũng đang hình dung ra viễn cảnh, Pogba sẽ tiếp bước hai người tiền bối vĩ đại, tỏa sáng và giúp Pháp chấm dứt cơn khát danh hiệu đã kéo dài 16 năm.
Những người dõi theo bước tiến của Pogba đều biết anh là một người cực kỳ tự tin và chẳng hề biết sợ, giống như cách Pogba chọn đương đầu với áp lực bằng tuyên bố: "Tôi muốn trở nên vĩ đại và giành được mọi vinh quang. Chưa vô địch World Cup, EURO và cũng chưa cả Champions League, tôi của lúc này vẫn chưa là gì hết. Khi nói muốn trở thành một huyền thoại thì tôi coi đó là thử thách và cũng là mục tiêu cho chính mình. Đó là ước mơ, là tham vọng của tôi".
Khi Tuyển Pháp giành được chức Vô địch EURO và World Cup, Platini và Zidane khi đó đều hơn 25 tuổi, độ tuổi chín chắn cả về kỹ chiến thuật lẫn tâm lý thi đấu.
Không ai phủ nhận tài năng cũng như tiềm năng rất lớn của Pogba, nhưng tại những sân khấu lớn, ở tuổi 23, anh lại chưa chứng tỏ được đẳng cấp của một ngôi sao hàng đầu, có thể tự mình định đoạt cục diện trận đấu. Minh chứng rõ ràng nhất là tại Champions League mùa 2015/16, Pogba chỉ cùng Juventus vào được tới tứ kết, trong khi mới trước đó một năm là trận chung kết nhưng vai trò của Pogba hoàn toàn bị che lấp bởi sự xuất sắc của Pirlo và Tevez.
Trong màu áo Lam, pha lập công gần nhất của Pogba cũng đã gần hai năm, trong trận thắng Bồ Đào Nha 2-1 hồi tháng 10/2014. Khi lên ngôi vô địch, Platini và Zidane đều mang áo số 10. Nhưng những lần mặc số áo huyền thoại này, Pogba lại thường "cóng chân".
HLV trưởng Tuyển Pháp hiện tại, Didier Deschamps chính là thủ quân và đồng đội của Zidane tại World Cup 1998 và EURO 2000. Với kinh nghiệm của mình, Deschamps hiểu đâu là cách tốt nhất để Pogba giải tỏa được sức ép vô hình mà truyền thông cũng như khán giả nhà đặt kỳ vọng lên vai anh lúc này. Đó cũng là lý do Deschamps quyết định trao cho Pogba số 15 và số 10 lại thuộc về Gignac, cầu thủ chỉ dự bị chi Giroud và Griezmann.
Lẽ dĩ nhiên, bóng đá không phải là cuộc chơi của một cá nhân. Trong quá khứ, bên cạnh Platini là những Alain Giresse, Jean Tigana và Luis Fernandez - những người hợp với cựu Chủ tịch UEFA thành "tứ giác huyền ảo" để vô địch EURO.
Năm 1998, phía sau Zidane là bộ tứ vệ trứ danh Desailly, Thuram, Blanc, Lizarazu cùng "máy quét" Deschamps. Vì thế, Tuyển Pháp của 2016 nếu muốn tái lập kỳ tích trong quá khứ thì không chỉ Paul Pogba mà các nhân tố xung quanh anh như Koscielny, Payet hay Giroud cũng phải tự nâng tầm bản thân.
Sau khi giúp Pháp vô địch EURO 1984 và World Cup 1998, Michel Platini và Zinedine Zidane đều được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất châu Âu. Đó sẽ là động lực nhưng đồng thời là thách thức cực lớn, là bài kiểm tra đẳng cấp dành cho Pogba - người có cùng xuất phát điểm giống Platini và Zidane, vang danh thế giới khi đang chơi cho Juventus.
Michel Platini và Zinedine Zidane có điểm chung là cùng sinh vào tháng 6 (Platini ngày 21 và Zidane 23). Vậy Paul Pogba, chàng trai tháng 3 có thể nối gót những tiền bối vĩ đại, đưa Pháp đến vinh quang và bước vào ngôi đền dành cho những huyền thoại?
Lên tuyển năm 2013, Pogba đã chơi tổng cộng 31 trận và ghi được 5 bàn thắn. Với hiệu suất 0,16 bàn/trận, Pogba sẽ phải rất nỗ lực nếu muốn đuổi kịp Zidane (28 bàn trong 98 trận, hiệu suất 0,29 bàn/trận) và Platini (47 bàn trong 71 trận, hiệu suất 0,66 bàn/trận).