Sông Lam Nghệ An trong nỗi nhớ Hữu Thắng
Thời kỳ đang làm HLV trưởng SLNA, người ta kể rằng, Hữu Thắng thường xuyên la hét và thậm chí, gọi từng cầu thủ một lên phòng riêng để nói chuyện, sau mỗi trận đấu không thành công của đội nhà. Ông làm thế để muốn các cầu thủ trân trọng màu áo Sông Lam và luôn phải “cháy” hết mình vì đội bóng quê hương.
Hữu Thắng nghiêm khắc, kỷ luật và luôn đề cao sức mạnh tinh thần nên bất cứ cầu thủ nào có thái độ tập luyện, thi đấu không đúng mực, sẽ nằm ngoài kế hoạch ngay. Thế nên, SLNA dưới thời Hữu Thắng, người ta luôn thấy các cầu thủ thi đấu máu lửa. Tinh thần, sự quyết tâm ấy thể hiện qua từng pha bóng và đôi khi, nó mạnh mẽ quá, khiến người ta “tố” SLNA chơi bạo lực. Đôi khi, tập thể phải chấp nhận tiếng xấu để giữ sự máu lửa, bởi khi tinh thần Nghệ mất đi, đội bóng sẽ trở nên rất tầm thường.
Tinh thần là khác biệt lớn dưới thời Hữu Thắng và nó dễ hiểu vì sao, SLNA luôn là “khắc tinh” của nhiều đối thủ, dù chuyên môn, họ không quá vượt trội. Trong giai đoạn từ 2011 đến lúc ra đi, Hữu Thắng giúp SLNA 1 lần vô địch V.League, các mùa giải còn lại đều nằm Top 5. Thành công ấy, theo đánh giá của nhiều người, nó đến từ cái uy và quan trọng là khả năng “truyền lửa” của ông thấy họ Nguyễn này.
SLNA bây giờ đang được trẻ hoá và lẽ ra những cầu thủ mười chín, đôi mươi phải thực sự sung. Nhưng xem các trận đấu của đội bóng xứ Nghệ từ đầu mùa, người ta không cảm nhận được vũ khí tinh thần của các học trò Ngô Quang Trường. Đó là thứ đáng bàn, chứ không phải là chuyên môn, bởi với những cầu thủ trẻ, chuyện sai sót là khó tránh khỏi.
Nếu có thể chỉ là cách làm, cách truyền lửa đang gặp những khó khăn. Người ta bây giờ đã thấy HLV Ngô Quang Trường thường xuyên lao ra đường biên đốc thúc cầu thủ trong các trận đấu. Và để cầu thủ có “lửa” hơn, BHL SLNA còn phải làm những việc khác, đặc biệt là sự quyết đoán, tính kỷ luật để cầu thủ ra sân, thấy được giá trị của vị trí mình đang đứng.