Nguyễn Trãi và câu chuyện của “Kẻ phán quyết” ở HPL
Vòng đấu thứ 11 Giải bóng đá 7 người vô địch toàn quốc Hyundai Cup 2019 by TC Motor – HPL-S7, hàng ngàn người hâm mộ trên khán đài C500 đã phải nín thở dõi theo từng đường bóng, từng pha tấn công trong “trận cầu định mệnh” quyết định ngôi vương của mùa giải năm nay. Và ở đó, Nguyễn Trãi đã có được trận đấu hay nhất cả mùa giải, họ chơi như cái cách mà họ đã hứa trước ngày diễn ra trận đấu “phán quyết” cuối cùng.
Với Tuấn Sơn, đó là trận cầu của cả mùa giải. Một cú sảy chân là cả 10 trận bất bại và những nỗ lực trước đó sẽ “đổ ra sông, ra biển”. Chiếc cúp vô địch HPL chỉ cách đội bóng Hà Giang đúng 1 trận thắng, mặc cho kết quả những trận còn lại. Và bởi đứng đầu lại hơn EOC đối đầu, họ chỉ cần 1 điểm sẽ có một tấm vé tham dự VPL mùa đầu tiên…
Tất nhiên, những thứ mà Tuấn Sơn muốn chắc chắn nhiều hơn 1 điểm, 1 tấm vé. Họ đã chiến đấu cả một mùa giải đầy quật cường rồi, và chức vô địch trong tầm tay của họ. Còn với Nguyễn Trãi, sau chiến thắng quật cường 3-2 dù thua trước 2 quả ở vòng trước thì đã trụ hạng. Nhiều người nghĩ họ hết mục tiêu, thế nhưng nhầm. Động lực của đội bóng ấy chưa bao giờ hết. Họ cần chơi sòng phẳng, cống hiến những gì đẹp nhất cho khán giả, cho những Mạnh Thường Quân, những người luôn ở bên cạnh, đã tin tưởng và ủng hộ anh em ở những thời điểm khó khăn nhất…
Lên ngôi vô địch HL1-S2 một cách đầy thuyết phục…
Cách đây 3 mùa giải, ở giải bóng đá phong trào hạng Nhất mùa giải thứ 2 HL1-S2, Nguyễn Trãi được đánh giá là một trong những ứng cử viên hàng đầu cho một tấm vé lên chơi ở HPL-S5. Một đội hình nhiều chân chuyên, phủi cứng như Tuấn “điếc”, Quang Hùng, Hải “móm”, Việt “La”, Tốn “say”… cùng với sự góp mặt của HLV Việt “đỏ” – HLV U16 Việt Nam trên băng ghế huấn luyện, không một ai sáng cửa hơn Nguyễn Trãi khi ấy. Và Nguyễn Trãi đã không làm người hâm mộ thất vọng. Sau trận thắng 8-5 trước Vinapros, đội bóng của coach Việt “đỏ” chính thức lên ngôi vô địch trước 2 vòng đấu, giành tấm vé vàng lên chơi HPL mùa giải thứ 5.
Cho tới những khó khăn ở mùa giải đầu tiên…
Mùa giải đầu tiên được hít thở không khí HPL, Nguyễn Trãi bị ngợp hoàn toàn. Họ chật vật đi tìm kiếm những điểm số. Với những màn thể hiện thiếu thuyết phục, nhiều người cho rằng chỉ sau một mùa giải chơi ở HPL, Nguyễn Trãi sẽ phải trở lại với hạng Nhất. Chỉ thắng 2 và thua tới 5 trận cho đến khi lượt đấu cuối cùng diễn ra, Nguyễn Trãi ở tình thế “ngàn cân treo sợi tóc”, buộc phải có được chiến thắng trước Thành Đồng để chính thức trụ hạng. Và lẽ dĩ nhiên, ở hoàn cảnh buộc phải giành trọn 3 điểm, Nguyễn Trãi đã có được trận thắng cách biệt 4-1 để trụ hạng phút cuối.
Rồi trở lại với phong độ ấn tương, là “kẻ phán quyết” ngôi vương HPL-S6…
Đến HPL mùa giải thứ 6, Nguyễn Trãi vẫn hạ quyết tâm cùng nhau chơi ấn tượng, gìn giữ “chất Nguyễn Trãi”: “chơi để chinh phục” và “đá bóng là đam mê và tự hào”.
Sau một mùa giải làm quen với sân chơi HPL, Nguyễn Trãi trở lại và thể hiện một phong độ ấn tượng. Cho đến hết vòng đấu thứ 10, Nguyễn Trãi đứng thứ 5 và chỉ kém đội đầu bảng Gia Việt vỏn vẹn 2 điểm. Trận đấu cuối cùng của họ là trận đấu quyết định với chính đối thủ Gia Việt – đội bóng đã cùng Nguyễn Trãi thăng hạng ở mùa giải năm trước. Gia Việt có quyền tự quyết, chỉ cần 1 chiến thắng, đội bóng của bầu Việt “Quảng Ninh” sẽ lần đầu nâng cao chiếc Cup vô địch HPL ở ngay lần thứ 2 tham dự.
Trước một Nguyễn Trãi chơi rất chắc chắn, phản công sắc bén, Gia Việt thực sự gặp khó trong việc tìm đường vào khung thành của thủ môn Hải "móm". Gia Việt khi ấy chỉ có một con đường là giành được chiến thắng mới có thể bước lên ngôi vô địch. Họ tập trung dâng cao tấn công, tạo sức ép liên tục để mong muốn có bàn thắng. Và thành quả đã đến khi tiền đạo Việt "Phúc", người được tung vào sân những phút cuối đã tận dụng cơ hội ghi “bàn thắng vàng" cho đội từ pha phát động tấn công cực nhanh của thủ thành Hưng "Esele". Để thua những phút cuối trận trong một ngày thi đấu đầy quật cường và cố gắng, Nguyễn Trãi dù không có được huy chương ở mùa giải đó, vẫn xứng đáng được nhận những tràng pháo tay.
Và một trận đấu cực hay khiến Tuấn Sơn “tan vỡ”
Trước khi bước vào HPL-S7, nhiều người chờ đợi Nguyễn Trãi tiếp tục thể hiện phong độ ấn tượng như mùa giải trước. Thế nhưng, những gì diễn ra ở nửa đầu mùa giải khiến người hâm mộ không khỏi thất vọng. 4 trận thua liên tiếp và không có hy vọng gì cho một sự khởi sắc, Nguyễn Trãi bị đánh giá là ứng cử viên đầu tiên cho một suất xuống hạng. Tinh thần yếu đuối, mệt mỏi dù có được một đội hình chất lượng, đến ngay cả ban lãnh đội đội bóng cũng mất đi niềm tin.
Nguyễn Trãi đáng ra đã buông xuôi và tiếp tục trượt dài với tinh thần như thế nếu như không có những sự ủng hộ và những động viên kịp thời từ những Mạnh Thường Quân và khán giả hâm mộ. Vòng đấu thứ 5, áo thi đấu của Nguyễn Trãi có sự thay đổi nhỏ. Giờ là lúc họ không chỉ chiến đấu vì logo trước ngực, mà còn vì cả niềm tin của những người khác đặt vào. Nguyễn Trãi quyết tâm và họ đã làm được
Đội bóng của bầu Phương “khái” và những người bạn chơi hay, đầy khó chịu. Vòng đấu thứ 10, gặp Top Group, lần thứ 2 liên tiếp đội bóng được thành lập năm 1993 này trực tiếp “giết chết” giấc mộng vô địch của thầy trò coach Tú “khỉ”. Để thua 2 bàn rồi dẫn ngược 3-2, Nguyễn Trãi khiến người ta cảm nhận được quyết tâm và nghiêm túc của một tập thể luôn có thể trêu chọc, troll nhau mọi lúc mọi nơi. 3 điểm trong trận đấu này chấm hết hy vọng của Top Group, giúp Nguyễn Trãi chính thức trụ hạng và vòng đấu cuối cùng, với Nguyễn Trãi chỉ là “cuộc dạo chơi” nhưng lại là trận đấu quyết định trực tiếp đến ngôi vô địch và tấm vé dư VPL-S1.
Nguyễn Trãi không buông hay để sân chơi vòng cuối cho các cầu thủ trẻ như người ta vẫn nghĩ. Buổi sáng Chủ nhật cuối cùng, đội trưởng Thuận “xuôi” cùng Chủ tịch Phương “Khái” đáp chuyến bay sớm từ Sài Gòn về Hà Nội để kịp có mặt. Thuận “xuôi” hôm ấy, cùng Ngân Văn Đại và các cầu thủ Nguyễn Trãi đã chơi một trận đấu cực hay và đầy bản lĩnh, lội ngược dòng thắng Tuấn Sơn ở những giây cuối cùng.
Cảm xúc vỡ òa, hơn là vô địch, Nguyễn Trãi đã giữ đúng lời hứa của mình, chơi sòng phẳng, không “dạo chơi” như là lời cảm ơn chân thành nhất đến những người đã tin tưởng và ở bên họ lúc họ lún sâu nhất.
Hành trình của Nguyễn Trãi ở 3 mùa HPL có lúc thăng, có lúc trầm, dù chưa một lần được chạm tay vào tấm huy chương nhưng những gì đã thể hiện, họ xứng đáng được nhận những tràng pháo tay bởi những dấu ấn, khoảnh khắc khó quên ở sân chơi đầy tự hào của những người đàn ông mang tên HPL.