Tuấn Sơn và sự tôn trọng cho một đội bóng: “Món ngon phải thưởng thức từ từ”
Ở HPL-S6, dù “chân ướt chân ráo” bước tới giải bóng đá phong trào lớn nhất miền Bắc với chức vô địch hạng Nhất 2017 nhưng Tuấn Sơn đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người hâm.
Tổ chức đội chuyên nghiệp và xứng đáng là một hình mẫu, chính vì thế khi trở lại với HPL-S7, Tuấn Sơn là một trong số những đội bóng được nhiều người chờ đợi nhất, bởi lối chơi đẹp mắt, tinh thần thi đấu mạnh mẽ cùng dàn cầu thủ chất lượng.
Khác với phần lớn các đội bóng ở HPL-S7, Tuấn Sơn không có những hợp đồng chuyển nhượng rầm rộ hay biến động về nhân sự. Thay vào đó, đội bóng Hà Giang hành quân đến HPL-S7 với những chiến binh đã đồng hành và gắn bó trong suốt 3 năm qua. Vẫn là những Đạo “Từ Sơn”, Mạnh “tũn”, Gia Từ, Tùng “Milan”, Tuyến “tày” hay Long “lác”, Trương Minh Đức, Đăng Khánh, Chu “Nghị”… cùng nhau ăn tập dưới sự dẫn dắt của thầy Hồng Sơn “công chúa” và HLV Thành “đen”.
“Phủi” mà không phủi, Tuấn Sơn được biết đến là một đội bóng có sự tổ chức bài bản, tác phong luyện tập, sinh hoạt chuyên nghiệp. Ngoài việc các cầu thủ tập luyện hàng tuần, BHL của đội bóng Hà Giang cũng làm việc hết công suất với các buổi mổ băng, phân tích đúng sai, điểm mạnh, điểm yếu để lên chiến thuật và tìm cách khắc phục.
Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, Tuấn Sơn đã có được một hành trình ấn tượng tại HPL-S7. Sự sắc bén của nhiều nhân tố chủ lực cùng với sự ổn định xuyên suốt từ đầu mùa giải, đoàn quân của bầu Sơn là đội bóng sở hữu mạch bất bại dài nhất HPL-S7. Họ có đến 6 chiến thắng trước EOC, Văn Minh, Hiệp Hòa, Du Lịch, BIDV Quang Trung, Ocean và 3 trận hòa hồi đầu mùa giải trước Top Group, Việt Phương Đông và MV Corp.
Cái hay của Tuấn Sơn là thi đấu bản lĩnh, lối chơi đẹp mắt, biến hóa linh hoạt theo từng tính chất của mỗi trận đấu. Hơn tất cả, đó còn là sự máu lửa, cống hiến cùng khát khao chiến thắng của những chiến binh áo xanh. Mạnh “tũn” mất trí nhớ sau pha va chạm, Đạo “Từ Sơn” quên mình cứu đồng đội thoát nguy hay Gia Từ xung trận mạnh mẽ, Đại Cán với sứ mệnh may mắn,… tất cả đã tạo nên một ngọn lửa nhiệt huyết cháy bỏng của đội bóng nơi địa đầu Tổ quốc.
Nếu như không có 5 phút thi đấu cuối cùng đầy nghiệt ngã, nếu như Ngân Văn Đại không có pha đánh gót ảo diệu cùng pha đệm lòng xuất sắc thì Tuấn Sơn có lẽ đã khép lại một hành trình HPL-S7 đẹp như mơ. Nhưng trái bóng tròn là vậy, trận thua duy nhất ở vòng đấu cuối cùng cũng là lúc Tuấn Sơn đánh mất chức vô địch HPL-S7 cùng tấm vé tham dự VPL-S1, chỉ trong 5 phút cuối.
Đạo “Từ Sơn” ngã gục, Mạnh “tũn” ôm đầu, Đại Cán như “chết lặng”…, CĐV bên ngoài không kìm được nước mắt khi chứng kiến khung cảnh đối lập nhau giữa nỗi buồn của Tuấn Sơn với niềm vui sướng của Gia Việt.
Thế nhưng họ có quyền tự hào, ngẩng cao đầu. Họ thất bại khi đánh rơi chiếc Cúp trên tay và chỉ cách thiên đường có vài phút nhưng lại chiến thắng trong lòng người, khi nhận được sự tôn trọng của đối thủ, của khán giả với thứ bóng đá đàn ông, rất “phủi” và “chất lừ” khi chơi thẳng băng với tinh thần “thắng được, thua chịu".
Chặng đường HPL vẫn còn dài, chức vô địch “hụt” ở HPL-S7 chắc chắn sẽ trở thành động lực để đội bóng đến từ Hà Giang trỗi dậy mạnh mẽ, đứng lên và viết tiếp giấc mơ còn dang dở ở HPL-S8. “Món ngon phải thưởng thức từ từ”, HPL cũng vậy, Tuấn Sơn hãy cứ từ từ, chậm rãi để chắt chiu và cống hiến, ngày hái quả ngọt rồi sẽ không còn xa.