Câu chuyện NBA: 18 tuổi mới xách bóng ra sân thi đấu có quá muộn?
Ở tuổi 27, Dewyane Dedmon đang là chỗ dựa mới của San Antonio Spurs và được xem như nhân tố quan trọng để đội nhà thách thức quyền uy của Golden State Warriors tại giải bóng rổ NBA 2016-2017.
Chiến thắng Memphis Grizzlies 97-90 sáng nay chỉ là ví dụ mới nhất cho thấy ảnh hưởng của Dewyane Dedmon tại San Antonio Spurs, bất chấp trung phong này chỉ đánh 12 phút, ghi 4 điểm và 4 rebounds.
Bởi lẽ, khi Dewayne Dedmon xuất phát ở đội hình chính cùng Kawhi Leonard, Aldridge, Danny Green và Tony Parker, thành tích của đội nhà đang là 13 thắng – 2 thua.
Và với Dedmon đang chịu trách nhiệm chính về việc tranh bóng bật bảng, HLV Gregg Popovich hiện sở hữu hàng thủ tốt nhất NBA ngay năm đầu chấm dứt kỷ nguyên Tim Duncan.
Tất cả những chỉ số nêu trên rất dễ gây ngộ nhận rằng đường đến với giải bóng rổ NBA của Dedmon nếu không phủ đầy hoa hồng thì cũng tương đối suôn sẻ.
Tuy nhiên, sự thật hóa ra rất khác: Cách nay 9 năm, nghĩa là trước lúc bước qua tuổi 18, Dedmon vẫn chưa có dịp so tài với ai trên sân bóng rổ.
Tất cả những gì mà cậu có thể làm được với quả bóng cam cho đến thời điểm đó là xách nó ra công viên rồi chơi một mình. Nguyên nhân là do Dedmon theo tôn giáo khá đặc biệt của mẹ trong lúc bà Gail cũng không muốn con trai chơi thể thao đồng đội sau vụ tranh cãi với một thầy dạy bóng chuyền lúc cậu học lớp 8.
Nhưng khi bước sang tuổi 18, trở thành một người trưởng thành, Dedmon biết rằng đây là lúc cần phải tự mình quyết định. Vậy là Dedmon bảo với bà Gail rằng cậu muốn gia nhập đội bóng rổ.
Video: Diễn biến chính trận đấu giữa Memphis Grizzlies và San Antonio Spurs
Đối với bà Gail, thông báo ấy chẳng khác sét nổ giữa trời quang, nhưng do Dedmon đã đến lúc nắm quyền tự quyết, bà đành chào thua con trai.
Dù vậy, thách thức mà Dedmon đối mặt vẫn chồng chất. Bắt đầu là học chơi bóng rổ trong một đội bóng như thế nào lúc 18 tuổi. Kế đến là cố gắng đột phá vào đội bóng rổ của trường. Tiếp theo là hướng tới D-League trước lúc đặt chân xuống NBA.
Mọi thứ chẳng có gì là chuyện nhỏ. Lợi thế duy nhất của Dedmon là chiều cao (hiện anh cao 2m13). Đấy là lý do Dedmon dễ dàng được chào đón nhập đội bóng rổ ở trường.
Nhưng ngoài chiều cao, Dedmon chẳng đóng góp được gì khác cho đội bóng trong suốt thời trung học còn lại. Khi tiến vào Antelope Valley College, Dedmon lại xin vào đội bóng rổ và không khó tạo ấn tượng với HLV trưởng Dieter Horton nhờ vóc dáng và sức mạnh dù còn thiếu kinh nghiệm.
Tuy nhiên, Dieter Horton đã nhanh chóng hiểu được Dedmon là thế nào khi đề nghị cậu thực hiện một bài kiểm tra cơ bản kỹ năng dẫn bóng và lên rổ từ hai phía. Dedmon đã trợn tròn mắt nhìn HLV mới của mình trước lúc vụng về bắt đầu bài test.
Điều quan trọng ở đây là Dedmon vẫn kiên trì theo lựa chọn của mình. Rốt cuộc, Dedmon bắt đầu thể hiện được năng lực phòng ngự, kỹ năng block, thậm chí còn dunk dễ dàng.
Một khi tên tuổi bắt đầu lan rộng trong khối đại học sau 3-4 năm thi đấu, Dedmon quyết định tham dự NBA Draft 2013 lúc 23 tuổi. Hoặc là đánh ở NBA, hoặc là bỏ chơi bóng rổ, Dedmon không cho bản thân có chọn lựa nào khác.
“Khi điền tên vào danh sách draft, tôi biết rõ mình muốn thi đấu ở NBA. Đấy là mục tiêu duy nhất của tôi. Không có chọn lựa ra nước ngoài chơi bóng”, Dedmon khẳng định.
Dù vậy, Dedmon đã không có tên trong buổi tối NBA draft. Mãi tới ngày cuối sự kiện, cậu mới nhận được điện thoại của Dallas Mavericks mời chơi cho đội Summer League tại Las Vegas. Tương tự là lời mời từ Miami Heat đến Orlando Summer League.
Dedmon đã thử việc ở cả 2 đội, song rốt cuộc lại ký hợp đồng với GoldenState. Nhưng sau 5 trận đầu mùa, anh bị sa thải. Dedmon bèn đầu quân cho đội bóng của CLB này ở D-League. Anh lại được GoldenState triệu tập, nhưng rồi lại bị sa thải lần nữa.
Cái vòng luẩn quẩn ấy lặp lại vài lần cho đến lúc Dedmon nhận điện từ Philadelphia. 76ers cho cậu hợp đồng 10 ngày, sau ký thêm hợp đồng 10 ngày nữa rồi… chia tay.
Dedmon coi những lần vấp ngã đó là kinh nghiệm. Tuy nhiên, thất bại chỉ càng khiến tâm lý của cậu mạnh mẽ hơn. Dedmon giải thích: “Nhiều người có thể tự hỏi: ‘Tại sao không giữ mình lại?’. Nhưng với tôi, chỉ cần họ không đuổi mình ngay sau hợp đồng 10 ngày đầu tiên thì rõ ràng mình đang đi đúng hướng”.
Tới đầu năm 2014, Dedmon ký hợp đồng 10 ngày với Orlando Magic trước lúc đội bóng này giữ cậu lại đến hết mùa rồi cho đánh thêm 2 năm nữa.
Sắm vai trung phong dự bị, Dedmon chậm rãi trưởng thành với thông số bình quân khá khiêm tốn: 4 điểm và 4 rebounds trong 12 phút thi đấu qua 58 trận cho Magic ở mùa 2015-2016.
Ngặt nỗi, Dedmon đã không thể gắn bó với Orlando lâu dài. Đội bóng này quyết định để anh trở thành cầu thủ tự do vào Hè 2016. Đến lúc này, vận may bỗng mỉm cười với Dedmon khi Spurs tìm kiếm trung phong trám chỗ Tim Duncan vừa giải nghệ.
Trùng hợp là lúc đó, James Borrego – từng làm HLV tạm quyền ở Magic cuối mùa 2014-2015 và cho Dedmon đánh 15/17 trận trong giai đoạn ấy – đang làm trợ lý HLV ở Spurs nên tiến cử học trò cũ cho CLB.
Vậy là vào tháng 07/2016, Spurs mời chào Dedmon hợp đồng 2 năm với mức lương 6 triệu đô. Đây là sự kết hợp đang làm hài lòng tất cả.
Vì tại Spurs, Dedmon đang thể hiện đỉnh cao của sự nghiệp với bình quân 17 phút thi đấu, hiệu suất ném 64,8%, ghi 5,2 điểm và có 6,4 rebounds qua 65 trận, bao gồm 26 trận đánh chính.
Quan trọng hơn nữa là sự hiện diện của Dedmon trên sân thường khiến Spurs chơi hay hơn thường lệ. Thống kê của NBA xác nhận khi có Dedmon, Spurs chỉ cho đối phương ghi 96 điểm qua 100 lần cầm bóng, ít hơn thông số trung bình của họ 5 điểm. Và khi có Dedmon trên sân, Spurs ghi nhiều hơn đối phương 11 điểm qua 100 lần cầm bóng, nhưng chỉ 7 điểm lúc anh ngồi ngoài.
Tất nhiên là bất chấp những biểu hiện như thế, Dedmon hiện vẫn chỉ là viên ngọc thô của Spurs cần HLV Gregg Popovich tiếp tục rèn giũa.
Nhưng nếu xét tới việc Dedmon đang có bản hợp đồng với điều khoản năm 2 cho phép anh tự quyết định đi hay ở và giới chuyên môn khẳng định chẳng thiếu đội bóng muốn có trung phong này một khi anh trở thành cầu thủ tự do thì rõ ràng là chỉ cần có đủ nghị lực và đam mê, chẳng có tuổi nào là quá trễ để tiến vào thể thao đỉnh cao.
Bằng chứng là trung phong đeo áo số 3 của Spurs mùa này vẫn tiến được vào “thánh địa” NBA dù chỉ thật sự chơi bóng rổ đúng nghĩa từ năm 18 tuổi.