Thị Hến - Người mẹ Sắt đầu tiên trong tà áo dài Việt Nam
Cuối tuần qua, Thị Hến đã hoàn thành cuộc thi 3 môn phối hợp vượt chặng đường 226km đầu tiên tại Đài Loan theo cách “dị” như vẫn thường làm. Nữ vận động viên cá tính này hoàn thành 3,8km bơi, 180km đạp xe và 42,195km chạy với thời gian 15 giờ 12 phút, lọt Top 10 lứa tuổi nữ.
Điều đáng nói, Thị Hến vừa trải qua 4 tuần liên tiếp đua mệt mỏi với những sự kiện thể thao khắp nơi. Đầu tiên phải kể đến chạy 42km chặng Quảng Bình tại giải Revive Marathon Xuyên Việt hôm 8/9/2019. Tà áo dài Thị Hến mặc đã xuất hiện trên chương trình truyền hình thực tế về chạy bộ này.
Thị Hến với tà áo dài thương hiệu tại Marathon Xuyên Việt Quảng Bình 8/9/2019
Sau đó chưa đầy một tuần, bà mẹ một con này lại lên đường sang Malaysia dự giải chạy địa hình TMBT với quãng đường 111km (độ cao gần 6.000m). Trở về Việt Nam, Thị Hến lại có cuộc đạp xe vượt đèo 150km đầy khó khăn ở Huế hôm 22/9.
Và đến với cuộc thi Ironman 140.6 Penghu ở Đài Loan, Thị Hến đã hoàn thành với thời gian ấn tượng. Sở dĩ Thị Hến nổi tiếng với biệt danh “Thánh chuối” bởi chị có thói quen chỉ sử dụng các loại đồ ăn tự nhiên khi chạy, bỏ qua các loại thực phẩm chức năng quen thuộc như gel, đồ uống dinh dưỡng chức năng…
Thị Hến trước ngày thi đấu Ironman 140.6 Đài Loan
Bí quyết để Thị Hến nuốt trôi 4 cuộc thi hành xác trên là nhờ chế độ dinh dưỡng hoàn toàn tự nhiên như: mật ong, muối hồng, mứt tự làm, trái cây tích nước… Chỉ riêng tại Ironman 140.6 Đài Loan vừa qua, Thị Hến có sử dụng 2 ly Coca Cola ở 13km cuối…
Nhà vô địch giải chạy Hanoi City Trail 2019 hồi đầu năm chia sẻ cảm xúc về lần hoàn thành “Người sắt 140.6” đầu đời của mình:
“Gửi lời cảm ơn đến những cô nàng cùng chiến tuyến.
Tố Phương, trái tim mạnh mẽ đã đếm ngược từng ngày thi đấu, liên tục nhắn tin “Hến ơi, chị định bỏ đạp xe luôn à?". Trong khi tôi còn mãi thả hồn rong rủi trên đỉnh núi Kinabalu.
Những "cô gái thép" tham dự Ironman 140.6 Đài Loan với Thị Hến
Không khí rừng rực sôi sục của những cô gái, phần nào nhắc nhở tôi cần bơi và đạp, đừng có mà tối ngày xỏ giày đi chạy. Rồi tự nhiên trở thành Ironwoman.
Sáng ấy, Phương ôm tôi chặt hơn khi thấy nữ vận động viên Hong Kong rưng rưng, “chị Hến, chúng ta còn mạnh mẽ lắm, chúng ta không khóc", mà đâu biết rằng, mắt nàng đã đỏ hoe.
Chúng tôi nắm tay nhau tiến dần đến vạch xuất phát, bàn tay cô gái ấy đang run nhẹ từng cơn. Cảnh tượng hoảng loạn như bước vào trận chiến, tôi đã để lạc bé Giang, cô gái bánh bèo mang nụ cười sáng, Giang thi nội dung đồng đội tiếp sức, tự tin như hoa vừa nở. Cuối cùng tôi buông tay, để Phương xuất phát trước, yêu cái không khí này, mọi người quây quần bên nhau, bởi nhiều giờ sắp tới mỗi vận động viên sẽ một chí hướng.
Thị Hến đã có kinh nghiệm thi 3 môn phối hợp tại các giải trong nước như Ironman 70.3 Đà Nẵng hay Challenge Vietnam ở Nha Trang
Không còn sợ biển, lòng đại dương giờ đây đã hiền hòa như lời bài hát biển cạn.
Chị Hương - một nữ thần nhanh như gió trong tim tôi - đã dặn dò: “Hến, chị không biết lên bài gì cho em tập nữa, bởi những cái em đang làm đã là Iron rồi". Dưới biển, mọi âm thanh dừng lại, chỉ còn lắng nghe tiếng lòng mình, 1 giờ 41 phút tôi bơi nhẹ nhàng như làm ấm cơ thể, rồi suy nghĩ về chị, người phụ nữ nhanh nhất của ba môn kết hợp, tự hỏi ban tổ chức cho 17 giờ, tại sao chị và nhiều người dại khờ khác chỉ dùng hơn nửa thời gian?
Lên bờ gặp ngay bé Giang, cũng nụ cười ấy đáng yêu đến rụng nụ. Tôi hiểu rằng, các cô gái đã xuất phát phần đạp trước tôi.
Liên tiếp trong 4 tuần, Thị Hến tham dự các giải thể thao có các cự ly khủng
Bơi nhẹ nhàng bao nhiêu, thì đường đạp lại nhiều cung bậc cảm xúc bấy nhiêu. Tin cập nhật cuối cùng là gió có tốc độ 40km/h vào buổi sáng, và giật mạnh hơn càng về chiều.
Hương, thần nữ tốc độ tuyên bố “nếu đường khó, thì tất cả mọi người đều chậm không riêng em, nên em cứ thoải mái chiến đấu nhé...“ chỉ cần có vậy, tôi lại dửng dưng thả hồn theo gió, cho đến khi một nữ kiệt bên kia đường hét tên tôi “Chị Hến, cố lên".
Hạnh có phong cách tomboy, đẹp trai nhiều hơn đẹp gái. Hạnh đã quay đầu, tức phía trước 12km, tôi thì đang bận lắng nghe lời thì thầm của gió... 20km/h... chợt hiểu ra rằng “tất cả mọi người đều chậm" nhưng tôi đang chậm nhất. Nhìn đồng hồ hoảng loạn, chỉ cần giữ tốc độ này thêm 1 giờ nữa, tôi phải chiến đấu với bọn tử thần DNF.
Gió tạt ngang qua, tay lái run bần bật, nhịp tim rớt xuống không kích lên nổi, nghe tiếng còi hụ, đã có người trọng thương vì những con dốc khắc nghiệt. Nỗi sợ ập đến, thần chết mọi nơi, chiếc đồng hồ cát cạn dần. Bắt đầu làm phép tính, cứ như thần đồng thời hoàng kim, tính cả gia tốc của gió... kết quả nhiều lần nhẩm được một từ thôi... DNF.
Tới Đài Loan thi Ironman 140.6 với những nữ đồng đội bền bỉ, Thị Hến có thêm động lực thi đấu
“Kệ gió..., chị mà DNF sẽ có người cười cho coi". Tố Phương đang hét trong đầu tôi...
Múi cơ đã nguội, con Hậu lại tiếp, “em muốn leo xe về lắm, nhưng về rồi sợ...", mỗi lần nhớ đến con em là mỗi lần tôi ghét, vì nó mà tuần rồi tôi phải leo đèo 150km ở giải Coupe de Hue, giờ còn tặng tôi thêm một nỗi sợ nữa ... đó là “sợ nhục".
Gió không là thử thách duy nhất, cho đến khi con ngựa sắt bị xì lốp. Đấy là đời của con hủi, không phải con Hến xinh đẹp.
Khóc là cách duy nhất mà tạo hóa ban tặng khi bạn cảm thấy điều gì đó bất ngờ đến ngoài tầm kiểm soát, gió cứ mặc kệ, thổi bay khô nước mắt thôi.
Thị Hến đã gây dấu ấn với việc mặc áo dài thi đấu các giải thể thao trong và ngoài nước
Quá nhiều chàng trai đã dừng lại giúp tôi vì phải lòng những giọt nước mắt. Cho đến khi một cô gái xa lạ ôm tôi thật chặt “Don’t cry... I’m scared too. We can make it...” (Đừng khóc, tôi cũng sợ lắm. Chúng ta sẽ làm được)
Mất nhiều phút để lấy lại bình tĩnh, lên xe tiếp tục hành trình, 20km cuối cùng tôi đã vẫy tay chào gió với tốc độ cùng chiều trên 45km/h.
Hoàn tất 180km trong 7 giờ 52 phút sau khi thông sạch tuyến lệ, để có đôi mắt long lanh hơn.
Thị Hến hoàn thành Ironman 140.6 đầu tiên trong đời với thành tích khá tốt 15:12:04
Giờ thì còn 7 giờ thong dong để lượn lờ 42km cùng tà áo dài tôi yêu. Cảm giác thăng hoa hơn bao giờ hết, chia tay nỗi sợ nhé, cứ tung tăng pace 8 là về xinh tươi. Km thứ 29 lại gặp Hạnh Tomboy, “Chị Hến, sao đi bộ dạ?”, mỗi lần gặp Hạnh mỗi lần tôi thức tỉnh, nhìn tracklog, 13 giờ 56 phút... Không thể tin được, tôi có 1 giờ 27 phút để hoàn tất 13km, ủ mưu chén một phút thành tích của quý bà về nhì giải Việt Nam Challenge vừa rồi. Bởi nàng Nhất Nữ chắc giờ này đã về đích, mặc áo đầm đẹp chờ quay phim cho tôi ở vạch đích.
Thị Hến lọt Top 10 nữ lứa tuổi Ironman 140.6 Đài Loan, ăn mừng trong lễ nhận giải, cùng với Tố Phương (trái), Nữ vận động viên Việt Nam xuất sắc nhất tại Challenge Vietnam 2019
Hến ơi, có mục tiêu rồi. Pace 6 cho hơn chục km cuối cùng là rất khó, nhưng đây không còn là đua nữa, mà là sự biến hình để trở thành Người mẹ Sắt.
15 giờ 12 phút là thành tích nàng Hến không mong đợi, chén ngọt con số DNF giải Challenge Roth 15 giờ 24 phút nhé.
Hứa rằng, 2 năm tới, Ironmom tạm gác các cuộc đua lại, dành thời gian học cách yêu và cưỡi những cơn gió cùng chiếc dù lượn trên bầu trời xanh”…